🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hốc mắt Phương Y Trì đỏ bừng, vùi mặt vào gáy Lục gia, "Đi!"

Hạ Tác Chu hài lòng ôm cậu, đi ra thật xa bên ngoài, vẫn không thấy người lên tiếng, không nhịn được cách lớp vải vóc vỗ vỗ cái mông căng mẩy của cậu, "Ngủ rồi?"

Phương Y Trì lắc đầu một cái, hít hít mũi nhẹ giọng nói, "Cảm ơn Lục gia giúp tôi giải vây."

"Giải vây?" Hạ Tác Chu mỉm cười, "Không nghe thấy tôi vừa gọi em là gì sao?"

"Tiểu Phượng hoàng." Lục gia ghé sát tai cậu ung dung thong thả lặp lại một lần.

Cả người Phương Y Trì run lên, mảng đỏ ửng từ vành tai từ từ lan rộng, vịn vai Hạ Tác Chu đòi xuống, đứng im giữa đại sảnh hiệu ăn lúc này đang không một bóng người.

Ánh đèn rọi lớp kim tuyến trên vạt váy cậu đến sáng rực, chẳng phải chính Tiểu Phượng hoàng đây hay sao?

Hạ Lục gia không vội ôm lấy cậu, yên lặng đợi cậu mở lời.

Phương Y Trì nhéo nhéo vạt áo, tâm hoảng ý loạn đến cực độ, cũng không biết nên nói cái gì. Nếu lại nói tạ ơn, lời này cũng đã nói quá nhiều, Lục gia hẳn đã nghe đến phát chán, cậu cũng tự thấy chán luôn; nhưng nếu không nói cảm ơn, vậy tình huống Lục gia cứu cậu vừa rồi thì sao, không nói cảm ơn liệu có ổn hay chăng?

Có câu người trong cuộc u mê người ngoài xem sáng suốt, Phương Y Trì căn bản không nghĩ tới chuyện Hạ Tác Chu sẽ thích mình, chỉ cảm thấy Lục gia ra tay cứu mình hết một lần lại một lần, quả thật là chính nhân quân

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-huong/157104/chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Trộm Hương
Chương 11: Ngắn
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.