'Thái thái' nhà Lục gia mới từ trên giường bò dậy, vừa ngáp vừa xỏ giày.
Phương Y Trì nghỉ ngơi một hồi, dù sao hậu viện cũng không có ai tới, cậu liền ngủ một giấc tới tận xế chiều, vểnh tai một hồi không thấy có động tĩnh gì lớn phía tiệm cơm, đoán chừng việc làm ăn hôm nay chẳng có gì đặc sắc, liền đi ra ngoài từ cửa sau.
Sáng nay lúc Phương Y Tĩnh uống thuốc, có nói muốn ăn bánh táo hoa ở thôn Đạo Hương, lúc này Phương Y Trì liền đi mua cho nàng.
Từ nhỏ tới lớn, cậu chỉ có em gái là người thân duy nhất, cha mẹ không biết đã mất từ bao giờ, từ lúc cậu có thể ghi nhớ, bên người cũng chỉ còn lại một mình Phương Y Tĩnh. Mười mấy năm trước, hai anh em bọn họ đi theo một đội buôn nhỏ đến Bắc Bình, một lần đi này, liền ở lại tới tận bây giờ.
Phương Y Trì xót em gái, cảm thấy nàng là người duy nhất mình có thể nương tựa trong thời buổi loạn lạc, cho nên bất luận bệnh tình Phương Y tĩnh trầm trọng đến mức nào, cậu cũng chưa từng nghĩ đến chuyện buông tha, chớ nói là mấy khối bánh táo, dù có đắt hơn nữa, cậu cũng sẽ mua về.
Hôm nay vận khí của cậu khá tốt, mua được ngay mấy khối bánh mới ra lò, cậu nhét vào ngực, thấy xe đẩy ba bánh ở ven đường, nhưng không muốn gọi, không nỡ tiêu tiền.
Cũng không phải đến hiệu ăn, không cần vội vã.
Phương Y Trì bước đi giữa phố xá thưa thớt, ngang qua cánh cổng chào cũ nát,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-huong/157101/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.