Mặc Hiên Sâm nói ra lời này, cơn tức giận của Mặc Tử Hàn không hề kiềm chế được nữa.
Anh ta nghiền răng muốn xông lên: “Mày chơi bọn tao sao?”
Mặc Đông Lâm ngược lại bình tĩnh ngăn anh ta lại: “Hiên Sâm, cháu như vậy thật sự không có ý nghĩa gì.
“Dù sao chú cũng là chú hai cháu.”
“Đơn hàng này cho dù thế nào, cũng là chú hai bàn trước, cháu tạm thời cướp mắt, chú hai hiểu cháu trẻ tuổi tràn đầy tinh lực.
“Nhưng nếu đến chuyện hợp tác cũng từ chối, có chút hơi quá đáng rồi.”
Mặc Đông Lâm hít sâu một hơi: “Như vậy đi, chú hai đồng ý nhượng bộ cỗ phần hợp tác lần này, cháu sáu, chú bốn, thế nào?”
“Ba bảy.”
Mặc Hiên Sâm nhàn nhạt nhếch môi, nhả ra hai từ.
“Mày.”
Mặc Tử Hàn nghiền răng.
Ba bảy?
Vốn dĩ tập đoàn Đông Lâm bọn họ có thể lầy được 100% số tiền trong đơn hàng này, bây giờ bị ép phải hợp tác với Mặc Hiên Sâm mỗi người một nửa, kết quả một nửa này còn phải chia ba bảy.
Đây không phải là tặng trắng cho Mặc Hiên Sâm hàng trăm tỷ sao?
“Thành giao.”
Mặc Đông Lâm nhắm mắt, trầm giọng nói: “Chú hai sẽ để công ty soạn hợp đồng, hôm nay chúng ta ký hợp ước này luôn đi.”
BĐƯƠG”“
Mặc Hiên Sâm nhàn nhạt cười: “Không tiễn.”
Ánh mắt Mặc Đông Lâm tối sầm lại, lúc này liếc mắt nhìn Mặc Tử Hàn một cái, hai bố con rời khỏi.
Tô Hiểu Nhiên nhìn mọi chuyện trước mắt, thấy thế là đủ rồi.
Trước giờ cô đều không biết, cô thậm chí còn hối hận, hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-hon-phu-nhan-ngoc-nghech/1660270/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.