Mặc Hiên Sâm ôm Tô Hiểu Nhiên dỗ một lúc lâu, cuối cùng tâm trạng của cô gái bị hành động khiếm nhã của Mặc Tử Hàn dọa sợ cũng bình tĩnh lại.
“Bất Ngôn, thả anh ta ra đi.” Mặc Hiên Sâm đặt Tô Hiểu Nhiên lên sô pha, nói nhỏ.
Bất Ngôn nhíu mày: “Nhưng…”
“Em nghĩ là nên đánh chết anh ta.”
Giọng nói trong trẻo và kiên định của cậu bé khiến thân thể Mặc Tử Hàn run lên.
Mặc Hiên Sâm cười nhạt một tiếng: “Anh ta là anh trai của anh, cho nên thật sự không thể đánh chết anh ta.
“Tùy ý đánh một chút là được rồi.”
“ðm Chàng trai đáp lại một tiếng, lại đắm vào mặt Mặc Tử Hàn.
Mặc Tử Hàn vô cùng hối hận vì đã không mang vệ sĩ vào.
“Tôi ngược lại không ngờ anh cả của tôi vậy mà lại có nhã hứng, mới sáng sớm đã tới tìm tôi chịu ấm ức rồi.”
Mặc Hiên Sâm nhàn nhạt di chuyển xe lăn, đi về phía phòng ăn.
Thấy vậy, Tô Hiểu Nhiên nhanh chóng đứng dậy đầy anh.
“Hừ.”
Được Bắt Ngôn thả ra, Mặc Tử Hàn liếc mắt, vừa xoa xoa khuôn mặt bị đánh đau của anh ta, vừa ngồi xuống sô pha: “Nửa đêm cậu cũng có thể cho tôi chịu ấm ức, tôi tới đây, chẳng qua là trả lễ lại mà thôi.”
Tối hôm qua anh ta đang ngủ ngon giấc ở nhà, tập đoànTô thị lại từ trên bàn rượu giành lại được đơn đặt hàng lớn này, anh ta bị Mặc Đông Lâm quát mắng cả đêm.
Nghĩ đến chuyện đã xảy ra với mình, trong mắt anh ta càng thêm thù hận Mặc Hiên Sâm.
Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-hon-phu-nhan-ngoc-nghech/1660268/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.