Mặc Hiên Sâm rất giữ lời hứa.
Buổi chiều ngày hôm sau, lúc giáo viên dạy toán bước vào lớp học, quả nhiên tất cả học sinh đều đang ở đó.
Ra nước ngoài cũng không được, về nước cũng bị đem đến đây. Đến cả bài thi cũng có người in đề bài cho.
Giáo viên dạy toán đứng trên bục giảng, đọc bài thi một lượt từ đầu tới cuối, trong lòng không khỏi tán thưởng.
Đề bài này, so với đề bài ông ta ra lúc trước yêu cầu còn cao hơn.
Thậm chí còn kích động, mạnh dạn muốn cho toàn bộ học trò làm bài kiểm tra lại một lần nữa.
Kỳ thi diễn ra đúng thời hạn, thậm chí không ai phàn nàn về lỗi sai của Tô Hiểu Nhiên.
Một tuần sau, chân của Tô Hiểu Nhiên đã gần hồi phục.
“Học sinh Hiểu Nhiên, cần thận một chút đi.”
Trong văn phòng, thầy giáo dạy toán đem tắt cả bài kiểm tra cất vào bên trong một hộp giấy, dùng băng dính niêm phong lại, lúc sau mới giao cho Tô Hiểu Nhiên: “Em không cần phải lo lắng, tất cả bài thi này thầy đều có chuẩn bị, cho dù lại bị phá hoại, cũng không thể có sai sót.”
Tô Hiểu Nhiên: *…”
Đường Nhất Vi đứng bên cạnh Tô Hiểu Nhiên, cười đến mức cả người run rầy.
Sau khi miễn cưỡng chào tạm biệt thầy giáo, Tô Hiểu Nhiên cẩn thận ôm cái hộp đã niêm phong về phòng học.
“Bây giờ các bạn trong lớp chúng ta đều nói cậu là một cô chủ thất lạc, ngay cả thầy giáo cũng chiếu cố cậu như vậy.”
Đường Nhất Vi cười hì hì: “Thế nào, Chanh nhỏ, được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-hon-phu-nhan-ngoc-nghech/1660261/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.