Tô Hiểu Nhiên ở trong phòng bếp bận rộn suốt một tiếng rưỡi.
Đặt món ăn cuối cùng của buổi tối hôm nay lên bàn, cô hài lòng nhìn thức ăn trên bàn một cái, xoay người chạy tới bên cạnh Mặc Hiên Sâm: "Em làm xong rồi, anh muốn ăn bây giờ hay đợi một lúc nữa?"
Giọng nói ngọt ngào của cô gái tiến vào tại anh, Mặc Hiện Sâm thản nhiên nhướng môi: "Bây. giờ"
"Vậy em đẩy anh qua đó"
Giọng nói của Tô Hiểu Nhiên vang theo vài phần hưng phấn: "Hôm nay em đã làm món sở trường nhất của em, anh nếm thử xem có hợp khẩu vị không, thích loại nào thì nói với em, sau này mỗi ngày em đều có thể làm cho anh ăn."
Trong lúc nói chuyện, xe lăn đã được đẩy tới trước bàn ăn.
Sau khi cười híp mắt đưa đũa cho Mặc Hiên Sâm xong, cô lại cảm thấy không ổn: "Em quên mất anh không nhìn thấy... hay là... em đút cho anh ăn nhé?".
Mặc Hiện Sâm thản nhiên quét mắt nhìn cô một cái, không nói lời nào.
Nhưng vẫn ngoan ngoãn đưa đôi đũa trên tay cho cô.
Nhận lấy đôi đũa, Tô Hiểu Nhiên cẩn thận bưng bát lên, gắp một miếng cá chua ngọt đưa tới bên miệng anh: "Há miệng."
Người đàn ông vẫn không có biểu tình gì như cũ, bình tĩnh ăn xong miếng cá chua ngọt cô đút: "Hương vị không tồi."
Cứ như vậy, Tô Hiểu Nhiên từng chút từng chút một đút cho anh ăn xong bữa cơm này.
Thím Lý và ông Chu ở một bên kinh ngạc đưa mắt nhìn nhau.
Bọn họ ở bên cạnh cậu chủ nhiều năm như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-hon-phu-nhan-ngoc-nghech/1660214/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.