*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Tô Hiểu Nhiên cau mày, vừa muốn trả lời ông Chu không cần phải phiền phức như vậy thì bên tại liền vang lên một trận náo loạn. 
Cô vô thức ngẩng đầu lên, nhìn thấy Liễu Thanh Hùng đã gần năm mươi tuổi đang cung kính. đi tới trước mặt cô: “Thưa mợ, tôi thay tài xế Chu đến đón mợ về." 
Xung quanh bỗng chốc xôn xao. 
Ánh mắt của Liễu Thanh Loạn trừng lên thật to: “Bố!" 
Liễu Thanh Hùng quay đầu hung dữ nhìn cô ta: “Bố đang làm việc!" 
Nói xong ông ta quay đầu lại, cung kính mỉm cười với Tô Hiểu Nhiên: “Thưa mợ, mời đi bên này." 
Tô Hiểu Nhiên chỉ cảm thấy da đầu tê dại. 
Người mà ông Chu bảo thay thế ông ấy đi đón cô lại là bố của Liễu Thanh Loan? 
Những lời bàn tán xung quanh càng thêm náo nhiệt, sắc mặt của Liễu Thanh Loan lúc xanh lúc đỏ. 
Một lúc lâu sau, cô ta chạy tới ngăn Liễu Thanh Hùng lại: “Bố, bố đang đùa sao? Bố là thân phận gì? Vậy mà lại giống như cấp dưới đi đón ở khốn Tô Hiểu Nhiên này về nhà chứ?" 
"Người đàn ông bao nuôi cô ta rốt cuộc có lại lịch gì?" 
"Bố, bố.." 
"Bốp!" 
Lời của Liễu Thanh Loan chưa kịp nói xong, Liễu Thanh Hùng đã tát cô ta một cái: “Người như mợ đây, cũng đến lượt người như con có thể tùy tiện bàn luận sao?" 
Liễu Thanh Loan bị bố cô ta tát một cái choáng váng mặt mày. 
Mấy học sinh xung 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-hon-phu-nhan-ngoc-nghech/1660213/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.