*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ánh mắt Mặc Hiên Sâm trở nên lạnh lùng: “Nể mặt Hiểu Nhiên đang cứu chữa cho bà nội, hôm nay tôi sẽ bỏ qua cho các người một lần. Nếu như lần sau các người còn dám nói những câu ngông cuồng như thế thì tôi cũng không dễ dàng bỏ qua cho các người giống như hôm nay đâu đấy!".
Cánh tay của Tô Hải Bình bị ông Chu nắm chặt, lúc này đau tới nhe răng. Sau khi nghe thấy Mặc Hiên Sâm nói những lời này thì cảm thấy không phục nghiến răng, bà ta vừa định lên tiếng nói lại thì đã bị Tô Hinh Hồng kéo lại.
Dù sao thì Tô Hinh Hồng cũng lớn hơn Tô Hải bình vài tuổi, vì thể biết nhiều hơn một chút.
Bà ta có thể nhìn ra được những loại quần áo mà Mặc Hiên Sâm mặc trên người không hề rẻ.
Hơn nữa nhìn thấy khí chất cao quý toát ra từ người anh, bà ta mới nhìn đã đoán được người đàn ông này có lại lịch không nhỏ, vì thế những lời mà Mặc Hiên Sâm vừa nói càng khiến bà ta chắc chắn những suy nghĩ của mình là hoàn toàn chính xác.
Bà ta kéo tay Tô Hải Bình, nhẹ nhàng lắc đầu một cái. "Tôi chợt nhớ tới mình và em gái có chuyện phải làm, đi trước đây"
Nói xong bà ta cũng không chờ Tô Hinh Khôn trả lời nhanh chóng kéo Tô Hải Bình rời khỏi đó.
"Để cậu Mặc chê cười rồi."
Sau khi hai người kia rời khỏi đó, Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-hon-phu-nhan-ngoc-nghech/1660206/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.