Ba cô không có nghĩa khí gì hết, lại dễ dàng bị chú Cung lừa rồi! Nhưng nếu ông thật sự mong mỏi như vậy thì cô sẽ xem xét một chút, kết hôn sớm hay muộn không quan trọng lắm, cái cần quan tâm là nên sinh vào thời điểm nào.
“Đàn ông ba mươi đã đến tuổi thành gia lập nghiệp rồi, Tô Kỳ, em nghĩ sao?” Cung Duật vứt cái củ khoai lang bỏng này sang cho cô.
Cả nhà đều nhìn, Tô Kỳ đương nhiên không thể nói thẳng suy nghĩ trong lòng ra.
Phụ nữ thời nay thường có xu hướng sinh con muộn vì bận hưởng thụ cuộc sống hoặc chưa sẵn sàng, không thích con nít, cũng có người là vướng bận công việc, còn Tô Kỳ thì từ trước đến giờ thuận buồm xuôi gió, cuộc sống sung túc! Thực tế cô không hề ghét việc sinh con, chẳng qua sợ sớm quá mà thôi.
Sờ sờ cằm suy nghĩ một lúc rồi trước ánh mắt mong chờ của cả nhà, Tô Kỳ mỉm cười:
“Tùy duyên đi, tốt nghiệp xong kết hôn vừa đẹp. Còn về phần con cái thì tính sau ạ.”
Cung Duật đang căng thẳng cuối cùng cũng có thể thở phào một hơi, vừa rồi mắt phải giật quá mạnh, anh còn nghĩ cô sẽ bảo đợi công ty phát triển mạnh rồi mới kết hôn!
Đối với những lời vừa rồi của Tô Kỳ, mọi người đều khắc ghi trong lòng, đồng loạt lẩm bẩm tốt nghiệp tốt nghiệp gì đó làm cô bật cười.
Thịt nướng được tẩm ướp gia vị chua ngọt và có chút cay, càng ăn càng ngon. Tô Kỳ ăn đến khi bụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-hon-ngoan-nao-be-cung/3476963/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.