Hành động của Cung Duật nhanh lẹ gọn gàng làm Thượng Lâm không kịp phản ứng, mà thấy biện pháp này cũng tạm, hắn nói:
“Thông minh như thế, tinh tế như thế, chẳng trách mọi cô gái luôn đổ gục trước cậu.”
“Ghen tị?” Cung Duật nhếch lông mày. “Vậy thì nỗ lực một chút, đừng để tôi bế cháu rồi cậu vẫn độc thân.”
Khóe môi Thượng Lâm co rút:
“Cậu thật sự rất hợp với Tô Kỳ đấy.”
Một lời nói ra chẳng khác gì dao đâm trúng vết thương của người khác, đau chết đi được, hắn cô đơn gần ba chục năm rồi chưa đủ buồn hay sao?
Thấy vẻ mặt của Thượng Lâm như là ăn phải ớt cay, Cung Duật nể tình bạn cũ mà an ủi:
“Cô nàng Lộ Thư Thư kia hình như cũng thích cậu đó, không suy nghĩ thử xem?”
“Không phải kiểu tôi thích.” Thượng Lâm thẳng thừng đáp.
Lúc này, nhân viên đã giao trả hai cái thẻ cho bọn họ cùng hóa đơn.
Cung Duật và Thượng Lâm đồng thời nhận về thẻ của mình rồi sánh bước rời khỏi đó, đi về phía mấy cô gái đang tụm năm tụm bảy bên kia.
Không biết có phải vì hôm nay mọi người nhắc đến Lộ Thư Thư nhiều quá hay không, Thượng Lâm bất giác đưa mắt nhìn cô. Là một cô gái ngọt ngào, dịu dàng, bình thường rất đáng tin cậy nhưng đụng chuyện tình cảm sẽ đỏ mặt, thật ra… cũng có chút dễ thương.
Mọi người chia nhau bắt taxi về nhà, vốn dĩ có thể nhờ vả Cung Duật và Thượng Lâm nhưng họ nghĩ lại thấy giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-hon-ngoan-nao-be-cung/3476959/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.