“Thượng Lâm mà nghe em chê hắn yếu thì hắn sẽ nhập viện thật đó.”
Trên trán Cung Duật thấm mồ hôi, bây giờ chắc Thượng Lâm cũng mong kỳ thực tập của Tô Kỳ kết thúc sớm chút nhỉ? Mỗi ngày đối diện với cô là một loại thử thách khó nhằn mà, lỡ miệng nói một câu sẽ bị cô bắt bẻ một câu.
Tô Kỳ trịnh trọng tuyên bố:
“Sau này em sẽ không trêu bạn của chú nữa.”
Với điều kiện là Thượng Lâm cũng biết điều đừng gây sự với cô!
…
Thời gian trôi qua vô cùng nhanh, chẳng mấy chốc mà Tô Kỳ đã phải tạm biệt mấy chị gái đồng nghiệp của mình. Trước khi rời khỏi công ty, cô đã hứa sẽ giới thiệu Cung Duật với họ vì vậy quyết định sẽ đãi họ một bữa ra trò.
Khi nghe Tô Kỳ muốn đến nhà hàng năm sao, ai nấy đều phấn khích vỗ tay ăn mừng rồi lắc lư gom đồ đạc trên bàn, chuẩn bị đi tan làm. Mặc dù làm việc cho một công ty lớn như KINN nhưng mỗi vị trí lại có mức lương khác nhau. Mà tiền lương mỗi tháng của họ còn phải dùng vào rất nhiều thứ, không thể tùy tiện sử dụng, cần sẽ lập bảng chi tiêu riêng.
Sống ở thành phố lớn mà không tiết kiệm, không chịu lên kế hoạch đàng hoàng và xài tiền vượt mức chi tiêu quy định thì rất dễ rơi vào tình trạng bế tắc. Đến lúc đó tiền mua mì cũng không có!
Tô Kỳ thì không phải lo về vấn đề này, gia đình cô có điều kiện nên mới chọn địa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-hon-ngoan-nao-be-cung/3476956/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.