“Chú, đừng nói là…”
“Em nghĩ đúng rồi đó.”
Cung Duật vừa nói vừa tháo dây an toàn rồi nhổm sang chỗ Tô Kỳ, cẩn thận bò lên người cô. Trong xe có chút chật chội nhưng sau khi điều chỉnh độ nghiêng của ghế thì đã thoáng hơn không ít, Tô Kỳ ôm túi xách trên ngực, hai mắt mở to nhìn anh.
“Ở đây rất đông đó, chú đừng giỡn!”
“Không sao, bên ngoài ồn như vậy, sẽ không nghe được âm thanh trong xe.”
Những lời này vừa ra đã làm hai gò má Tô Kỳ nóng bừng, cô biết kế tiếp sẽ phát sinh cái gì nên cảm giác khá kích thích.
Bên ngoài thỉnh thoảng lại có người đi ngang qua, bên trong xe một mảnh kích tình ái muội, Tô Kỳ ngồi dang chân trên người Cung Duật. Quần áo trên người họ vẫn như trước chỉnh tề, không hề xộc xệch dù chỉ một chút. Chỉ là nếu nhìn kỹ, một bên chân của Tô Kỳ đang treo chiếc quần tam giác mỏng màu đen.
Tô Kỳ cố gắng kìm nén tiếng kêu của mình, cắn chặt răng không dám rên rỉ, sợ bị người ta bắt gặp.
Nhìn từ bên ngoài vào thì chiếc xe của họ giống như những chiếc xe trống khác, chỉ là phía trong có phần nóng bỏng, kích thích.
Sau khi xong chuyện, Cung Duật thuê một khách sạn gần đó để hai người vào tắm rửa cho thoải mái. Tô Kỳ khó hiểu hỏi:
“Sao không thuê khách sạn để ngủ chứ?”
“Ở trong xe thú vị hơn.”
Cái cảm giác vụng trộm và lo lắng lúc bất kỳ lúc nào cũng có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-hon-ngoan-nao-be-cung/3476951/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.