“Nghiêm trọng thế ạ? Vì sao vậy?”
Tô Kỳ không cho rằng việc này lại khiến chú Cung căng thẳng, cô khá tò mò lý do đằng sau sự mâu thuẫn giữa anh và giám đốc của KINN.
Chuyện xưa chôn trong lòng đã lâu, Cung Duật không muốn nhắc lại nữa. Vốn dĩ là thế, nhưng lần trước anh giấu giếm chuyện ra ngoài với Lưu Ly bị giận một lần đã nhắc nhở anh phải thành thật nếu muốn được khoan hồng.
Cung Duật đưa tay đỡ trán, thở dài hai lần rồi mới chậm rãi nói:
“Trước kia tôi và Thượng Lâm là bạn thời đại học, hắn thích một cô gái, cô gái này lại vẫn luôn chạy theo sau tôi, cho đến ngày cô ấy tỏ tình…”
“Chú cướp bồ của bạn?” Tô Kỳ hoảng hồn.
“Không, không phải! Tôi không thích cô gái đó, cũng đâu biết cô ấy đơn phương tôi!”
Nghe được sự bất lực trong giọng nói của Cung Duật, Tô Kỳ buồn cười:
“Ý chú là chú đẹp trai tài giỏi, không cần làm gì cũng có người yêu chú hả?”
Nếu là bình thường thì Tô Kỳ thành công trêu Cung Duật rồi, chẳng qua anh hẹn hò với cô đến giờ cũng được hơn năm tháng, bắt nhịp rất nhanh. Anh cười đáp:
“Cũng có thể lắm, đều tại cái mặt này của tôi quá đẹp, biết làm sao bây giờ?”
Tô Kỳ xì một tiếng khinh thường, sau đó lại hỏi:
“Nhưng chuyện này thì liên quan gì tới em chứ? Em đi thực tập thôi mà.”
Nói tiếp vài câu, Tô Kỳ ngỡ ngàng vì chuyện xưa của Cung Duật thật sự quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-hon-ngoan-nao-be-cung/3476943/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.