🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Mẹ nghĩ sao?”



“Ký, ký liền! Mẹ chờ ngày này lâu quá rồi! Ông ơi, con trai ông…”



Đoạn sau giọng bà nhỏ dần, Cung Duật chỉ kịp nghe được mấy chữ hối thúc của mẹ, không biết bà chạy đi đâu mất. Anh chờ một lát không thấy ai nói gì thì ngắt máy, buồn cười lắc đầu.



So với Tô Hoằng thì mẹ của anh còn gấp gáp hơn đây, lúc nào cũng vạch ra kế sách này nọ làm mai làm mối, giờ thì toại nguyện rồi.



Tô Kỳ về đến nhà liền rón rén đi theo sau ba mình vào phòng khách, ông vừa ngồi xuống ghế, bên tai cô lập tức có âm thanh ấm động:



“Con nghĩ cái gì thế hả?”



Tiếng quát này làm Tô Kỳ co rụt cổ, sau đó cô chu môi nói:



“Con đói.”



Khi nhìn thấy hai mắt cô long lanh tỏ vẻ tủi thân, cơn giận đang bốc lên đỉnh đầu Tô Hoằng ngay tức khắc dịu bớt. Con gái càng lớn càng giống mẹ, nó khiến ông nhớ đến lời hứa khi xưa của mình, rằng sẽ yêu thương cưng chiều con bé hết mực.



“Hầy, con đừng có làm nũng với ba, đợi nói chuyện xong rồi ba đặt đồ ăn cho hai cha con mình sau, nhá?”



“Nhưng mà lúc nãy ba nói sẽ đưa con đi ăn, giờ về tới nhà là bụng con cồn cào lắm rồi…” Tô Kỳ chực khóc nhìn ông.



“Được rồi được rồi, ba biết, ăn rồi nói, ăn rồi nói!”



Không có bất kỳ một người cha tốt nào chịu nổi cái dáng vẻ như con nít ba tuổi này, trong mắt Tô Hoằng, con gái

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-hon-ngoan-nao-be-cung/3476912/chuong-35.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.