Tô Kỳ còn chưa kịp giải thích rằng bà dì của cô mỗi tháng đều chẳng đều thì Cung Duật đã gấp rút chặn lời:
“Về thôi!” Người đàn ông nôn nóng nắm lấy tay cô rồi kéo cô dậy.
“Em còn chưa kịp giới thiệu chú với đám bạn mà!”
“Chuyện đó không quan trọng, sau này gửi thiệp mời cho họ sau.”
Cung Duật sải bước về phía trước, Tô Kỳ chỉ đành nói:
“Vậy qua chào Tố Trân một tiếng rồi mới đi, em sẽ lấy lý do chú bận, nhé?”
Không hiểu sao bạn trai đột nhiên lên cơn nhưng Tô Kỳ vẫn cố hiểu cho anh, mà thật ra bữa tiệc này cũng chán lắm, cô ngồi chờ đến lượt là giới thiệu Cung Duật sau đó chuồn thôi.
Nghĩ bản thân đã hứa với Tô Kỳ thì phải có trách nhiệm, Cung Duật đồng ý đi cùng cô qua bên phía bàn tiệc của bạn học để nói lời tạm biệt.
Mọi người vẫn còn đang bận ăn uống nên chưa tụ về một chỗ được, Tô Kỳ chỉ có thể giới thiệu Cung Duật với một vài người thân nhất. Khi nhìn thấy Cung Duật xuất hiện sau lưng cô, mấy sinh viên khác đều che miệng thì thầm gì đó, hai mắt phát sáng. Vẻ ngoài của Cung Duật quá mức thu hút họ.
“Chào mọi người, đây là Cung Duật, bạn trai tớ. Vốn định ở lại cùng mọi người vui chơi giải trí nhưng anh ấy đột nhiên có việc gấp nên chắc tớ phải về trước, hẹn lại khi khác nha.” Tô Kỳ uyển chuyển mở lời.
“Sao vậy?”
“Chuyện gấp gì mà đến nỗi phải chạy vội thế?”
“Đừng mà!” Có một sinh viên nữ tiếc nuối: “Ở lại nói chuyện một chút đi, trông bạn trai cậu thế này chắc là vui tính lắm.”
Khóe môi Tô Kỳ giật giật, không hiểu khuôn mặt đang đen thui của Cung Duật có chỗ nào giống người hài hước vui tính nữa. Vừa nãy anh còn miễn cưỡng cười được, giờ thì cứ nhìn chằm chằm vào cô, ánh mắt hối thúc.
Tô Kỳ vẫn còn nhởn nhơ được nhưng Cung Duật thì không.
Mẹ nó, anh định công khai mối quan hệ này với Tô Hoằng thì lại vấp phải cửa ải khó. Nếu mà bây giờ Tô Kỳ mang thai ngoài ý muốn, anh không bị Tô Hoằng lột da cũng sẽ mất nửa cái mạng!
Trong lòng Cung Duật nóng như lửa đốt, Tô Kỳ lại rất thản nhiên mà nói chuyện với bạn bè. Phải qua mấy phút, khi Cung Duật mất kiên nhẫn nhíu mày, Tô Kỳ mới cười bảo:
“Được rồi, bọn tớ đi trước nha, coi như tớ đã hoàn thành lời hứa giới thiệu bạn trai với mọi người rồi đó.”
Mấy cô gái ở chỗ kia đều lên tiếng than vẫn, hy vọng Tô Kỳ để Cung Duật ở lại nói chuyện với họ thêm lát nữa, chỉ là người muốn rời khỏi đây không phải Tô Kỳ, là chú Cung mà!
Âm thanh rộn rã trong bữa tiệc hòa cùng tiếng cười đùa của mọi người làm người đang thấp thỏm như Cung Duật thấy khó chịu thêm, anh cẩn thận ôm eo Tô Kỳ rồi vô thức sờ lên bụng cô một cái.
Tô Kỳ khó hiểu nghiêng đầu:
“Chú làm sao thế? Chú không khỏe ư?”
“Không sao cả.”
Anh đang bận suy nghĩ xem nếu thật sự có thai thì trai hay gái đầu lòng mới tốt, và rồi nên đặt tên con là gì.
Tô Kỳ liếc mắt nhìn anh, cảm giác hoài nghi nhân sinh. Cô quay đầu tìm kiếm trong đám đông, định chào Tố Trân rồi mới về nhưng tìm không thấy, số người tới tham dự cũng khá nhiều, chỉ toàn đầu với đầu.
Thôi vậy, dù sao cũng chẳng phải bạn thân chí cốt hay gì, chờ ra ngoài nhắn tin xin lỗi sau.
Tiếng ồn từ bữa tiệc nhỏ dần nhỏ dần, Tô Kỳ và Cung Duật đã ra đến bãi đỗ xe cô mới dám hỏi:
“Chú đau bụng à? Nếu đau bụng thì bên trong kia có nhà vệ sinh mà.”
Nghĩ tới nghĩ lui, cô cảm thấy chắc Cung Duật ăn trúng cái gì độc hại rồi. Mà khoan, anh vốn không ăn gì tại bữa tiệc hết!
Cung Duật mở cửa xe cho cô rồi một tay đỡ cô vào, trầm giọng đáp:
“Em trễ kinh là dấu hiệu của có thai, tôi không gấp sao được?”
“Hả? Ai nói chú vậy?” Tô Kỳ sững sờ, vừa đặt mông ngồi lên xe thì mới phát hiện có gì đó không đúng, Cung Duật đang hiểu lầm rồi! “Mỗi tháng em đều trễ mà, vốn không đều.”
“Đi kiểm tra trước rồi tính.”
Người đàn ông khăng khăng một mực muốn đưa cô đi bệnh viện xét nghiệm, cả buổi anh cứ quay sang nhìn rồi lại nhìn làm Tô Kỳ bất lực che mặt, cô giải thích mấy lần mà anh vẫn cảm thấy đây là dấu hiệu của việc mang thai. Trời ạ!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]