Sở Thức Sâm mở lớn mắt, cậu không nhìn thấy được lưng mình, cũng không bao giờ để ý, mỗi người đều có một cái lưng, không cong không vẹo là được rồi, có gì mà đẹp với không đẹp chứ. 
“Không tin à?” Hạng Minh Chương miêu tả nói, “Nằm trên bàn làm việc bị cấn đến đau là vì lưng em quá mỏng, hai bả vai gầy quá làm cho em không chịu cứng được.” 
Sở Thức Sâm nói: “Anh đang nói xằng đấy à?” 
Hạng Minh Chương lại nói: “Còn có xương sống thẳng tắp, một chút cũng không cong, eo rất mảnh, hai bên hõm eo rất nông. Da sau lưng không bóng, trắng như tuyết không chút tì vết, chỉ có một nốt ruồi nhỏ màu đỏ trên vai phải, nhỏ xíu, một khi tắt đèn là không nhìn thấy nữa.” 
Sở Thức Sâm nghe mà trong lòng hoảng loạn, lúc cậu nằm ở trên giường chịu đựng, vùi mặt, trước mắt đều là bóng tối, tưởng rằng Hạng Minh Chương ở phía sau cùng lắm chỉ nhìn rõ hơn một chút, hoá ra không chỉ như thế, thế nhưng đã nhìn qua từng tấc từng tấc trên người cậu rồi. 
Sở Thức Sâm mấp máy môi nhưng lại mất khả năng nói, Hạng Minh Chương dứt khoát hôn lên để bịt miệng, mài môi lưỡi cậu, sau đó khoa trương mà lấy làm tiếc: “Nếu em đã không quen thì sau này không dùng tư thế đó nữa.” 
Sở Thức Sâm tiến thoái lưỡng nan, như thể tất cả đều là do cậu độc đoán, cậu nghiêm túc như thể thương lượng: “Chính diện anh không thích sao?” 
(con ơi bị dụ ròiii *chấm nước mắt*) 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-gio-chang-trom-trang/2569138/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.