Ngô Mỹ Á vừa bối rối nói ra, Phương Tri Lễ cùng Lê Hạo Nhiên đều giật mình.
Cùng nhau quay đầu, nhìn về phía Ngô Mỹ Á.
Ngô Mỹ Á tư thái ưu nhã, mà bên người bà Lê Bắc Niệm thần sắc tự nhiên, chỉ là ánh mắt tràn đầy mỉa mai nhìn bọn họ.
Lê Hạo Nhiên trong lúc nhất thời, trên mặt một trận nóng bỏng, nhìn Lê Bắc Niệm, hỏi:
"Bác gái nói có đúng không?"
"Đương nhiên là thật." Ngô Mỹ Á mở miệng, nói:
"Tiểu Duyên, giúp tôi đem giấy khen buổi chiều cục cảnh sát đưa tới ra."
Người giúp việc sau lưng nghe vậy, lập tức xoay người đi.
Rất nhanh, lấy tới một tờ giấy khen.
Tờ giấy màu đỏ, phía trên có hai hàng chữ lớn màu vàng: Thanh niên mẫu mực, thấy việc nghĩa hăng hái ra tay!
Kí tên là: Cục cảnh sát Quang Thành, ngày kí là hai ngày trước.
"Tôi còn cố ý hỏi trong cục có thu hình lại không, Niệm Niệm thực sự rất là lợi hại, mặc dù không thể bắt được tên trộm kia, nhưng đem toàn bộ đồ bị trộm lấy trở về, bản thân còn bị thương đấy."
Ngô Mỹ Á nói xong cảm thấy có chút đau lòng, xoay mặt nhìn Lê Bắc Niệm, nói: "Là con gái vết thương phải xử lý thật tốt, không nên để lại vết sẹo vậy sẽ khó coi."
Lê Bắc Niệm cười cười, đường cong môi không lớn, ngay sau đó nhìn về phía vừa hai vợ chồng mới vừa rồi còn kẻ xướng người hoạ hận không thể buộc cô quỳ xuống xin lỗi.
Lê Hạo Nhiên trên mặt xấu hổ không nhìn được, trầm mặt oán trách:
"Nếu là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-cuoi-99-ngay-chu-tich-hay-de-dat/1375872/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.