Thấy được nụ cười của bà, Lê Bắc Niệm hơi kinh ngạc, mặt không đổi sắc, tự nhiên đi qua, ngoan dịu chào một tiếng: "Bác gái tốt."
Đời trước, Ngô Mỹ Á có thể nói là cực kì chán ghét cô.
Có thể là có Lâm Khả Nhu cùng Lê Tuyết Tình cố tình, đem thanh danh Lê Bắc Niệm hoàn toàn hủy đi, biến cô thành một cô gái không có tố chất, không năng lực, lại thấp kém đê tiện côn đồ lưu manh.
Nếu so sánh qua lại, Lâm Khả Nhu là người được mọi người tán thưởng khuê tú có năng lực có học vấn, Lê Tuyết Tình là minh tính nữ thần quốc dân, có ai không mạnh hơn cô chứ?
Ngô Mỹ Á đã từng nói qua: "Khả Nhu thông minh, Tuyết Tình thân thiết, Cô thì sao? Cả ngày đầu óc như con rệp, tham sống sợ chết không ôm chí lớn, Đông Lâm cưới cô, thực sự là gặp vận đen tám đời!"
Nhưng mà, Lê Bắc Niệm lại chưa từng từ bỏ ý định.
Bà càng nói như vậy, thì cô càng muốn chứng minh bản thân.
Người khác có thể, cô cũng có thể.
Chỉ là, cô cái gì cũng biết, nhưng không ai nhìn thấy, không có người quan tâm.
Hiện tại, hình như Ngô Mỹ Á tâm tình rất tốt, nhìn Lê Bắc Niệm mặt mày cong cong,
"Nãy lúc đến, giống như mọi người và Đông Lâm cùng về? Có gặp nó không?"
"Gặp được, Đông Lâm đứa nhỏ này, thực sự là càng lớn càng thành thục, " Phương Tri Lễ khá là cảm khái, "Ngược lại là Niệm Niệm nhà chúng tôi a, không hiểu chuyện lắm, lần trước thực sự là may mắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-cuoi-99-ngay-chu-tich-hay-de-dat/1375871/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.