“Sơ Tình, người con trai lúc nãy… là ai?” Anh ngập ngừng.
“Là đàn anh khoá trên, tên hình như là Quân Ninh.
Anh ấy nói với em về cuộc thi thực chiến quan hệ quốc tế.
Em đã trả lời anh ấy là tạm thời sẽ chưa tham gia được.”
“Sơ Tình, anh có hơi không thích cách anh ta nhìn em… chỉ là hơi thôi.” Anh mím môi nói với cô.
Sơ Tình đưa tay vén mái tóc qua tai, cô nở nụ cười ấm áp nhìn anh:
“Sau này em sẽ giữ khoảng cách với anh ta.
Ai nhìn em cũng không bằng anh nhìn em… Anh mua hoa cho em sao?” Cô ngồi xuống nhặt bó hoa ban nãy bị anh làm rơi xuống đất.
“Bị dập hết rôi, để anh mua bó khác cho em.” Điềm Thuỵ vươn tay muốn lấy lại.
“Mua cho em thì làm gì có chuyện lấy lại.
Cám ơn anh, em rất thích.”
Sơ Tình một tay ôm hoa, bên kia thì khoác vào tay anh cùng nhau đi về, miệng ngân nga lời bài hát vui vẻ tạo nên hình ảnh vừa ngọt ngào, vừa hạnh phúc.
Những ngày sau đó, Sơ Tình vẫn luôn đi theo quy trình hàng ngày: Đi học - Thư Viện – Về Nhà.
Quân Ninh gần đây luôn đến hỏi thăm tình hình của cô, muốn thuyết phục cô tham gia đội thi đấu, mặc dù cô đã từ chối ngay sau ngày gặp tân sinh viên nhưng anh ta luôn nói cô suy nghĩ lại, còn dặn Quỳnh Như hối thúc cô tham gia làm cô bực bội.
Sơ Tình nhớ đến Điềm Thuỵ trong lần trước, cô rất hạn chế gặp mặt riêng anh ta, nếu có gặp thì lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-vua-rang-nang-vua-len/3884183/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.