Đã hai tuần kể từ khi cô và Điềm Thuỵ nhập học, cô được thông báo tối nay sẽ có tiệc chào mừng tân sinh viên của ngành.
Quỳnh Như, người học cùng lớp với Sơ Tình, một hai muốn cô tham gia tới bữa tiệc.
Cô ấy nói đang để ý một đàn anh khối trên nhưng lại ngại không dám đi một mình, cô đành phải đi chung.
“Điềm Thuỵ, tối nay em đi ăn cùng với mấy người trong ngành.
Anh có thể ở nhà được không?” Sơ Tình lo lắng.
Điềm Thuỵ khựng lại giây lát, miệng nở nụ cười nhẹ: “Em cứ yên tâm đi với bạn, anh đợi em về”.
“Thật không? Hay em không đi nữa”.
Cô nói.
“Vậy khi nào về em mua cho anh lốc sữa chua dâu” Điềm Thuỵ trấn an.
“Dạ được, em sẽ tranh thủ về sớm, không để anh đợi lâu”.
Sơ Tình gật đầu, lại gần hôn lên má anh.
“Em sẽ không thể ra khỏi nhà, nếu em còn trêu chọc anh như thế”.
Điềm Thuỵ nhướn mày, đưa tay ôm lên hai má cô.
Sơ Tình sợ anh làm thế thật, cô nhanh chóng rời khỏi tay anh.
Đã hai tiếng trôi qua từ lúc Sơ Tình đi, ban đầu Điềm Thuỵ cho rằng mình sẽ chờ được.
Nhưng cô đi, anh thấy bản thân trống vắng, khó chịu khi cô vui vẻ chơi cùng người khác.
Điềm Thuỵ biết như vậy là ích kỷ và không công bằng với cô, nhưng anh lại không nhịn xuống được suy nghĩ tiêu cực.
Nếu Sơ Tình gặp gỡ nhiều người, nghĩ rằng anh là người nhàm chán thì cô có thể không yêu thương, chú ý đến anh nữa.
Điềm Thuỵ quyết định đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-vua-rang-nang-vua-len/3884182/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.