Trong phòng họp, đám quản lý cấp cao lần lượt rời đi, cuối cùng chỉ còn lại ba người.
Cửa phòng đóng lại, Lục Thích cười, tiện tay lật xem báo cáo, chưa xem hếtđã đẩy ra, hai chân gác lên bàn, nói: "Còn tưởng rằng bản lĩnh của ngàithế nào, lời đồn thế này cũng dám tạo ra, tôi sợ ông nội nằm trong quantài cũng không chịu nổi nữa..." Nhỏ giọng, "Không sợ buổi tối ông đếntìm ngài."
Ông Lục lắc đầu, "Cậu không cần phải quan tâm đến tôi thế đâu, tôi coitrọng huyết thống của nhà họ Lục hơn bất cứ ai." Ông ta ra hiệu, "CaoNam, cậu nói đi."
Lục Thích ngừng cười, tầm mắt nhìn Cao Nam.
Qua hai giây, Cao Nam mở miệng: "Nơi này có hai bản báo cáo lấy từ mẫu máucủa anh. Một bản là so sánh với ông Lục, hai người không có quan hệ họhàng gì hết. Bản kia là so với phần tài liệu trong dữ liệu ADN của cảnước, tỉ lệ quan hệ ruột thịt là 99,9999%, kết quả đã được kiểm tra."
Lục Thích cười nhạo: "Cho rằng tôi sẽ tin chỉ dựa vào tờ giấy này?"
"Cậu có thể tự mình đến trung tâm giám định." Dừng một chút, Cao Nam lại bỏthêm một câu, "Chung Bình là người chuyên nghiệp, cậu cũng có thể hỏi cô ấy."
"Chậc..." Lục Thích hừ lạnh một tiếng, mặc dù ngồi nhưng vẫn khiến người ta cảmgiác được ánh mắt chăm chú, qua một lát, anh hỏi, "Tại sao?"
Cao Nam cụp mắt không nói.
"Ồ? Xem ra cậu còn chưa biết chuyện này." Ông Lục đột nhiên mở miệng, "Cóphải cảm thấy rất kì lạ, tại sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-va-dat-cach-nhau-mot-soi-day-thung/3115601/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.