Tuần tiếp theo, Chung Bình thành thật tiếp nhận "cấm vận".
Hôm nay cô tan tầm sớm, tranh thủ thời gian rảnh rỗi trở về nhà một chuyến, tiện thể mang sầu riêng về. Cha cô không chịu nổi mùi, né tránh từ xa,Chung Bình nằm trên sô pha vui vẻ ăn.
Mẹ đập vào chân cô, bảo cô để chỗ trống, Chung Bình co chân lại.
Bà Chung: "Coi như còn có lương tâm, biết về nhà ăn cơm. Thứ sáu về nhà ngủ, đừng có ở suốt bên ngoài nữa."
Chung Bình đảo con ngươi, nói: "Không được ạ, hai ngày nghỉ con đã có hẹn với bạn học cũ rồi, muốn đi chơi xung quanh."
"Sao trước đó không thấy con nhắc gì, đi đâu?"
Chung Bình báo địa danh, đúng là thị trấn nơi tập huấn.
Bà Chung: "Đi du lịch cũng tốt, con chả mấy khi đi đâu, có đủ tiền không để mẹ cho?"
"Đủ ạ, con đi làm một năm, tài khoản trong ngân hàng cũng dày rồi."
"Nhắc đến tiền lương cố định của con, vừa phải nuôi xe vừa phải vui chơi, làm sao đủ được. Con nhìn quần áo đi, chả đẳng cấp chút nào, có con gái nhà nào mà không chú ý đến ăn mặc chứ.”
Chung Bình đứng dậy, đứng sát vào mặt mẹ.
Bà Chung: "Làm gì thế?"
Chung Bình: "Con ăn mặc trang nhã thế này, mẹ không thấy sao?"
Mẹ kéo cô ngồi xuống.
Chung Bình liếm ngón tay, để lại một nửa quả sầu riêng cho mẹ, mang hai hộp về.
Trên đường lái xe về đi qua một cửa hàng kim khí, Chung Bình dừng xe ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-va-dat-cach-nhau-mot-soi-day-thung/3115495/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.