Chương trước
Chương sau
Nghe được câu bao – nuôi hay không bao – nuôi, Đinh Bán Hạ đang ăn được một nửa thì bị sặc.

Cảm giác ớt cay nghẹn trong cổ họng khiến Đinh Bán Hạ có thể ăn được cay cũng khó chịu điên lên được, sắc mặt cô đã bắt đầu ửng đỏ.

Từ Lục Ly vội vàng đưa cốc nước ở bên tay đến cho cô. Đinh Bán Hạ uống ừng ực hết sạch cốc nước xong thì mới cảm thấy mình sống lại.

Sau khi hắng giọng, Đinh Bán Hạ lại dùng tay quạt gió, sau đó cô nghịch ngợm mà trừng mắt nhìn Từ Lục Ly: “Anh nói cái gì đấy!”

Anh Từ cảm thấy mình rất vô tội.

Rõ ràng là Đinh Bán Hạ nói trước, mình chỉ có mỗi khuôn mặt là nhìn được.

Nhưng anh Từ cảm thấy... Mình thật sự cũng khá giàu, cho nên hẳn là không cần cô Đinh bao nuôi.

Đinh Bán Hạ đuối lý cúi đầu.

“Hạ Hạ, có phải người đàn ông ban nãy từng theo đuổi em hồi đại học không?” Anh Từ thanh cao rót đầy nước vào chiếc cốc mà Đinh Bán Hạ vừa uống, sau đó anh cầm lên và uống một ngụm.

Cô Đinh hoàn toàn không để ý đến câu hỏi của Từ Lục Ly, cô hết sức chăm chú nhìn chằm chằm chiếc cốc trong tay anh.

Từ Lục Ly hơi khó hiểu: “Sao vậy?”

Đinh Bán Hạ nuốt nước bọt rồi chỉ vào chiếc cốc: “À thì... Cái cốc này em vừa dùng rồi. Em nhớ hồi cấp 3, bệnh sạch sẽ của anh rất nghiêm trọng...”

Cô biết Từ Lục Ly là một người có bệnh sạch sẽ cực kỳ nghiêm trọng.

Hồi cấp 3, Từ Lục Ly có quan hệ rất tốt với các chàng trai, nhưng anh không thích choàng vai bá cổ với các chàng trai khác, thậm chí anh còn hơi kháng cự với việc tiếp xúc cơ thể.

Đồ của anh, đặc biệt là đồ dùng cá nhân, đều không cho phép người khác động chạm lung tung.

Càng đừng nói là uống cốc nước cô vừa uống...

Từ Lục Ly khẽ cười.

Bệnh sạch sẽ của anh chỉ nhằm vào người khác. Còn đối với Đinh Bán Hạ, anh không hề có bệnh sạch sẽ.

Bởi vì anh thật sự không hề kháng cự, thậm chí còn rất vui khi tiếp xúc với Đinh Bán Hạ.

Hơn nữa, Từ Lục Ly mỉm cười: “Cách đây không lâu em còn uống sữa bò nóng của anh trong rạp chiếu phim, sao bây giờ lại bắt đầu sợ việc này?”

Từ Lục Ly nhắc tới, khiến Đinh Bán Hạ nhanh chóng nhớ lại truyện trước đây.

Cô bĩu môi: “Đương nhiên là tại anh rồi, em chưa từng thấy ai thích uống sữa bò nóng ở rạp chiếu phim như em cả, nếu anh không uống sữa bò nóng, em sẽ nhận ra có điều không thích hợp.”

Từ Lục Ly gật đầu: “Đúng vậy, tại anh hết.”

Đinh Bán Hạ nghĩ tới điều gì đó, cô không khỏi mỉm cười cong đôi mắt: “Tô Tên Điệu, thật sự không ngờ anh lại đi xem phim do chính mình lồng tiếng đó.”

Hình như đây là lần đầu tiên trong ba lần, Từ Lục Ly cảm thấy hết sức kỳ diệu khi nghe Đinh Bán Hạ gọi mình là “Tô Tên Điệu”, anh cười bảo: “Không đi xem phim thì làm sao có thể để em mời anh ăn khuya chứ?”

Lúc hai người nói chuyện, động tác trong tay Từ Lục Ly không hề dừng lại, anh vẫn luôn chăm sóc Đinh Bán Hạ ăn cơm rất nghiêm túc.

Động tác nhàn nhã, rõ ràng là làm lần đầu tiên nhưng lại không hề có cảm giác cứng nhắc, ngược lại vô cùng thành thạo.

Trong quán chỉ có mấy bàn có khách, các nhân viên phục vụ đang dọn dẹp theo tốp năm tốp ba, cũng có vài nhân viên phục vụ đang đứng đó thấp giọng tám chuyện.

“Người đàn ông kia đẹp ghê, hơn nữa cả người trông có vẻ rất dịu dàng, tốt thật đó.”

Một nhân viên phục vụ khác gật đầu rồi lại nói tiếp: “Đúng vậy, vừa đẹp trai vừa chu đáo, đúng là hiếm thấy. Nhìn hình thức ở chung của hai người họ, có lẽ đã ở bên nhau rất lâu rồi.”

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

“Tôi cũng nghĩ vậy. Cô gái kia cũng rất đáng yêu, khiến người ta cực kỳ muốn xoa đầu.”

Có lẽ cặp đôi như vậy mang đến cảm giác vô cùng ấm áp cho quán lẩu, mấy nhân viên phục vụ cảm thấy——

Thật tuyệt vời khi có thể gặp được người như vậy.

-

Buổi tối ăn cơm với Trần Nam, ngày hôm sau lại đi thăm những nơi thường xuyên đến khi học đại học. Đinh Bán Hạ cảm thấy cuối tuần này thật sự rất vui vẻ.

Sinh nhật của giáo sư là vào thứ tư tuần sau, Đinh Bán Hạ định ở lại thành phố B thêm mấy ngày nữa. Còn Từ Lục Ly thì lại buộc phải về thành phố N vì công việc.

Tối chủ nhật, Đinh Bán Hạ đưa Từ Lục Ly đến sân bay.

Cô Đinh hơi buồn bã không vui.

Từ Lục Ly buồn cười, xoa đầu cô: “Ngoan, anh ở thành phố N chờ em về.”

Đinh Bán Hạ vẫn không mấy vui vẻ.

Trần Nam cảm thấy mình sắp phát điên.

“Mình bảo này, Hạ Hạ, cậu đừng làm ra vẻ giống như sinh ly tử biệt vậy được không? Chẳng qua là cậu về thành phố N muộn hơn anh Từ mấy ngày thôi mà.”

A a a chọc mù mắt cô ấy đi!

Rốt cuộc cô ấy đã làm sai điều gì chứ, sau khi bị cặp đôi tỏa sáng lấp lánh này hành hạ mà cô ấy vẫn còn muốn ra sân bay nhìn bọn họ lưu luyến không rời?

Con người tồn tại vốn đã rất khó khăn, nên hy vọng mọi người đều lương thiện một chút, đừng làm tổn thương nhau nữa.

Đinh Bán Hạ quay đầu lại rồi lè lưỡi về phía Trần Nam, sau đó cô lại quay về dáng vẻ buồn bã.

Cô thật sự rất không nỡ để Từ Lục Ly đi... Nói thế nào nhỉ, 2 ngày Từ Lục Ly ở thành phố B, thật sự làm cô cảm thấy vô cùng vui vẻ.

Trước đây cô vẫn luôn cảm thấy nỗi nhớ vì xa cách một thời gian ngắn được quay chụp trên phim truyền hình là một điều đặc biệt ngớ ngẩn, cho đến hôm nay.

Chính là sẽ cảm thấy rất không vui.

Từ Lục Ly vuốt tóc cô, sau đó anh thử an ủi: “Chờ sau khi em quay lại, anh tặng em son môi nhé?”

Đinh Bán Hạ bật cười.

Anh Từ học được cách tán tỉnh con gái cầu kỳ như thế này từ khi nào vậy?

Trong mấy ngày tiếp theo ở thành phố N, Đinh Bán Hạ tùy ý đi dạo qua những nơi trước đây cô thường đi, sau đó lại đi chọn quà cho giáo sư cùng Trần Nam.

Lúc chọn quà, Đinh Bán Hạ nhìn trúng một chiếc áo khoác. Sau đó cô đưa túi cho Trần Nam, còn mình thì đi vào phòng thử đồ mặc áo.

Trần Nam ở trong tiệm chơi điện thoại chờ cô.

Mới vừa vào Weibo, Trần Nam đã phát hiện trang chủ Weibo của mình đã cập nhật rất nhiều bài viết mới.

Cô ấy hơi khó hiểu.

Trần Nam tham gia vào giới 2D, cho nên Weibo của cô ấy hầu như chỉ theo dõi một số ca sĩ, diễn viên lồng tiếng và cosplayer. Cũng có một số bạn tốt trong giới có chung sở thích, vì vậy từ trước đến giờ trang chủ Weibo của cô ấy không có nhiều tin tức lắm, trừ khi...

Trong giới đã xảy ra chuyện lớn rồi, bởi vì vào lúc mọi người đều đang thảo luận về chuyện này thì mới có tình huống như vậy.

Cô ấy load lại rồi nhấn mở Weibo của một người bạn tốt trong giới, giây tiếp theo, đôi mắt cô ấy lập tức trừng lớn.

Đinh Bán Hạ vừa mới thay đồ xong rồi ra ngoài, cô soi gương, nhẹ nhàng hỏi Trần Nam: “Nam Nam, cậu thấy cái áo này đẹp không?”

Lại phát hiện Trần Nam không hề ngẩng đầu lên, cô ấy chỉ đang nhìn chằm chằm vào điện thoại.

Đinh Bán Hạ hơi khó hiểu mà đi đến bên cạnh Trần Nam, cô duỗi tay ra, khua khua trước mặt cô ấy: “Nam Nam?”

Trần Nam lo lắng sốt ruột ngẩng đầu lên: “Hình như mình thấy một số tin tức không tốt lắm.”

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

“Hả? Tin tức không tốt lắm gì cơ?”

Trần Nam giơ tay lên, đưa điện thoại cho Đinh Bán Hạ xem.

Đinh Bán Hạ nhận lấy điện thoại. Sau khi thấy bức ảnh đó, cô không khỏi sửng sốt.

——

Trên màn hình, rõ ràng là bức ảnh cô và Từ Lục Ly đang ăn lẩu vào ngày hôm nọ.

Trên bức ảnh gần như có thể thấy rõ sườn mặt của cô và Từ Lục Ly. Từ Lục Ly đang gắp thức ăn cho cô, còn cô thì nói gì đó rồi cười cong đôi mắt.

Đinh Bán Hạ ngơ ngác ngẩng đầu lên, cô hỏi Trần Nam: “Nam Nam, sao cậu lại có bức ảnh này?”

Trần Nam lắc đầu: “Đây không phải ảnh mình chụp, mình nhìn thấy nó trong Weibo của Lương Địch thông qua bài đăng của một người bạn trong giới chia sẻ lại rồi hiện trên trang chủ Weibo của mình.”

Lương Địch?

Khi Đinh Bán Hạ nghe thấy tên này, đầu tiên là phản ứng một chút, sau đó lúc này mới nhớ ra đây là cô ca sĩ cover từng tìm mình bói toán trước đây, sau đó nữa, cô ta lại lên Weibo nói rằng mình không có tố chất nghề nghiệp.

Nếu cô nhớ không lầm, Lương Địch thích Tô Mạc Già...

Trong lòng lập tức có dự cảm không tốt lắm, Đinh Bán Hạ vội vàng rời khỏi bản xem trước hình ảnh rồi nhìn vào bài đăng Weibo này.

Bài đăng được đăng tải từ 1 tiếng trước.

Lương Địch V: “2 ngày trước đi ăn lẩu, không ngờ lại tình cờ gặp được @CV Tô Mạc Già. Lúc đầu, khi tôi nghe giọng nói thì cảm thấy anh bé đẹp trai trên ảnh có hơi giống Tên Điệu, nhưng không dám xác định. Cho đến khi nghe thấy cô gái gọi anh ấy là “Tô Tên Điệu”, tôi mới dám xác định rằng anh bé này là Tô Tên Điệu. Cô gái trông rất đáng yêu, vì muốn bảo vệ sự riêng tư nên tôi cũng chỉ chụp sườn mặt.

Điểm quan trọng mà tôi muốn nói chính là, Tên Điệu đã có bạn gái, hơn nữa còn có thể nhìn ra rằng Tên Điệu đối xử với bạn gái anh ấy rất tốt, bởi vì toàn bộ quá trình ăn lẩu, Tên Điệu đều chăm sóc cô ấy rất nghiêm túc. Vậy nên, @Tarot Reader Alexia có phải là người thứ ba không?”

Đinh Bán Hạ bấm mở khu bình luận, tay có hơi run.

Bình luận hot nhất là câu hỏi của một bạn fans: “Nữ thần, sao cô lại biết đó là một cô gái khác mà không phải là chính Alexia?”

Rất nhiều fans đều đang hỏi câu hỏi như vậy, Lương Địch trả lời bình luận này.

“Tôi nghe thấy cô gái đó nói với Tên Điệu là “Hồi anh học cấp 3”, nói cách khác, cô gái này đã quen Tên Điệu từ thời trung học. Nhưng mọi người cũng biết, gần đây Alexia mới quen Tên Điệu, cho nên tôi cảm thấy cô gái ấy không phải Alexia. Tôi rất mong Alexia có thể đưa ra câu trả lời, dáng vẻ cô ta chen chân vào mối quan hệ của người khác, thật sự là một hiện tượng rất tồi tệ. Tôi tin rằng Tên Điệu mà mọi người đều thích không phải là người đàn ông dễ ngoại tình như vậy, nhưng trước đây Weibo của Tên Điệu thật sự không rõ ràng, tôi nghĩ có thể là do Alexia, nên tôi cho rằng mọi người đều cần câu trả lời.”

Có lẽ lời của Lương Địch thật sự là nói có sách mách có chứng, nên có rất nhiều người tin.

Bài viết này vừa được đăng tải 1 tiếng trước mà lượt chia sẻ đã lên đến mấy nghìn rồi, nói cách khác, toàn bộ người trong giới 2D...

Đều đang hóng chuyện này.

Đinh Bán Hạ cắn môi.

Lúc cô đang định chia sẻ lại bài đăng rồi nói gì đó thì điện thoại bỗng vang lên.

Cô lấy điện thoại ra khỏi túi và nhìn thoáng qua, sau đó không nhịn được mà khẽ cười.

Là Từ Lục Ly.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.