Đinh Bán Hạ nhìn Lư Mộc đang cười rạng rỡ, lại nhìn Từ Lục Ly yên tĩnh đứng đó, đẹp trai lạnh lùng đến mức khiến người ta phải chú ý. Cô không biết mình nên phản ứng thế nào. 
Cô chỉ muốn lặng lẽ tham gia họp lớp rồi lại lặng lẽ về nhà thôi mà... 
Khó đến vậy sao? 
Lư Mộc dẫn đầu tiến lên trước một bước: “Bán Hạ, mình tới đón cậu đến họp lớp.” 
Cô Đinh dịu dàng vô thức lùi lại một bước: “Không cần.” 
Lư Mộc tiến thêm một bước nữa: “Đừng khách sáo, mình tiện đường mà.” 
Cô Đinh dịu dàng lại vô thức lùi ra đằng sau một bước nữa: “Thật sự không cần.” 
Trong lòng cô không khỏi mắng thầm, Lư Mộc bị sao vậy? Sau khi về nước cứ là lạ. 
Nếu phải nói về Lư Mộc thời cấp 3, vậy cũng là một người vừa nhiệt tình vừa ấm áp và thân thiện, chứ không hùng hổ dọa người như vậy. 
Đinh Bán Hạ hắng giọng: “Lớp trưởng, cảm ơn cậu, nhưng thật sự không cần.” 
Sau đó, cô gái trông có vẻ đáng yêu nhưng kỳ thực nội tâm lại vô cùng bướng bỉnh này đi vòng qua Lư Mộc rồi nhìn thoáng qua Từ Lục Ly đứng đó mà không nói một lời nào, cũng chuẩn bị đi vòng qua anh, an toàn mà ngồi tàu điện ngầm. 
Lúc đi ngang qua Từ Lục Ly, trong lòng Đinh Bán Hạ còn thầm nghĩ, hôm nay anh tới đây đứng tấn à? 
Suy nghĩ này vừa mới nảy ra, Đinh Bán Hạ phát hiện... 
Cổ tay cô bị kéo lại. 
Những ngón tay 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-trang-va-sao-deu-roi-vao-mat-em/3652194/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.