Đầu Kỷ Minh Nguyệt cúi thấp đến mức sắp úp vào cái chảo, đôi tay cũng dần ửng hồng, bả vai càng lúc càng cứng đờ.
Cô không biết như thế nào mà lúc nãy đầu óc vẫn còn mơ mơ hồ hồ, lúc này lại cực kỳ tỉnh táo.
Lập tức nhớ lại một vài chuyện có liên quan.
Ví dụ như bữa sáng hôm trước, cô thuận miệng hỏi Tạ Vân Trì giặt quần áo sao, anh nói là giặt một vài thứ khác.
Thứ khác.
Cô đứng tại chỗ.
… Kỷ thật cô thân là một người làm khoa học, chưa bao giờ cảm thấy mấy thứ này có cái gì không ổn.
Chưa kể đến Hạ Doanh cùng Thư Diệu ngày nào cũng bát quái trong nhóm chat không hề kiêng kỵ mấy vấn đề này, huống chi, thời cao trung khi vô tình bắt gặp Bùi Hiến cùng Triệu Thạch Vũ xem thể loại phim kia cô cũng chưa từng thay đổi sắc mặt mà lướt qua.
Nhưng cái này không giống.
Cái sự tình thực sự quá đỗi bình thường phát sinh trên người Tạ Vân Trì, thì chính là không thể giống bình thường.
… Cô cũng không rõ là không giống chỗ nào, đứng suy nghĩ đến mức quên mất mình đang chiên trứng.
Chờ đến khi nghe được thanh âm của Tạ Vân Trì từ phía sau, Kỷ Minh Nguyệt mới khôi phục lại tinh thần, có chút khiếp sợ.
Sau đó nhìn trứng chiên của mình, lại khiếp sợ.
Đây là cái thứ gì vậy chứ.
Thời điểm cô mang theo vẻ mặt đau đớn chuẩn bị đổ trứng vào thùng rác, Tạ Vân Trì đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-thich-em/2500231/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.