Khi Kim Phán Lâm một giấc tỉnh lại, trời đã sáng được rất lâu rồi. Tối qua thật sự rất mệt, cho nên giấc ngủ này ngủ đặc biệt ngon giấc, ngay cả một giấc mơ cũng không có. Khi nàng thoải mái vươn vai, phát hiện trên giường chỉ còn lại một mình nàng. Bước ra phòng khách, phát hiện Cổ Phong đang từ bên ngoài đi vào, bên cạnh theo sau là một cô gái mặc trang phục thể thao giản dị, thoải mái ngồi ở đó, hai người vừa nói vừa cười, bộ dáng rất thân mật. Cô gái trong trẻo tú khí, làn da trắng nõn tuyết nộn, một mái tóc dài buộc thành đuôi ngựa gọn gàng, nhưng hấp dẫn người ta nhất vẫn là đường cong gần như hoàn mỹ trên người, vóc dáng uyển chuyển, đẹp không sao tả xiết, khiến người ta nhịn không được nhìn thêm vài lần, lại nhịn không được sinh ra ý yêu thích. Kim Phán Lâm ít nhiều có chút khó hiểu, sáng sớm, tên này từ đâu kiếm ra một mỹ nhân vậy? Cổ Phong nhìn thấy Kim Phán Lâm, nhớ tới cô nàng này tối hôm qua thổ lộ tâm sự, không khỏi liền bật cười. Kim Phán Lâm không biết hắn vì sao lại cười, chỉ cảm thấy tên này cười lên rất lưu manh rất tà dị, khiến người ta không khỏi tâm hoảng, nguýt hắn một cái nói:
Sáng sớm, cười cái gì quỷ dị vậy, tối qua ăn cháo lạnh à?
Tối hôm qua Cổ Phong tuy rằng không ăn cháo lạnh, nhưng cũng coi là ăn vụng! Mặc dù đến cuối cùng Cổ Phong và Vương Lăng xuất phát từ đủ loại e ngại, cũng không làm xong chuyện, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5154244/chuong-1097.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.