Khi Cổ Phong ra ngoài, trên trời bắt đầu đổ mưa nhỏ. Tuy nhiên, đã đồng ý với Hạ Vũ, đừng nói chỉ là một chút mưa, cho dù là gió thổi sấm nổ, hắn cũng nhất định phải đi làm. Khi đến Hà gia, Cổ Phong rất vui mừng, bởi vì vừa bước vào cửa đã gặp Phạm Doãn Phạm Thượng tá. Nhưng Phạm Doãn nhìn thấy hắn lại không hề vui vẻ, chất vấn nói với vẻ né tránh:
Ngươi tới làm gì?
Nhìn thái độ của nàng, hình như đã hoàn toàn quên mất ân tình lần trước khi nữ binh Trần Lan của nàng ngã bệnh đã thiếu Cổ Phong rồi. Tuy nhiên Cổ Phong cũng phảng phất đã quên mất lời Phạm Doãn nói với hắn lúc đó, chỉ là nhìn đông nhìn tây hỏi:
Cái Hà lão đầu kia...
Lão thủ trưởng không ở nhà.
Phạm Doãn mặt không biểu tình nói, người nghe vô ý, người nói lại hữu tâm, hắn có thể quên sạch bách, nhưng nàng thì một chút cũng không quên.
Hắn không ở sao? Vậy thì quá tốt rồi.
Cổ Phong vui mừng đến nỗi vỗ tay.
Ngươi vui cái gì?
Phạm Doãn đôi mi thanh tú khẽ nhíu lại, nàng không thích nhất chính là bộ dạng lưu manh, vô lại, giống như một tên sắc tình cuồng của Cổ Phong. Nàng bực bội nói tiếp:
Lão thủ trưởng không ở nhà, Tiểu Tình cũng không ở nhà, cho nên ngươi cái gì cũng không cần nghĩ, dù sao nghĩ cũng phí công.
Tiểu Tình cũng không ở, vậy thì càng tốt!
Cổ Phong mặt mày hớn hở nói.
Hả?
Phạm Doãn nghi hoặc nhìn về phía Cổ Phong.
Ta không phải tới tìm Hà lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5154022/chuong-875.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.