Nghiêm Tân Nguyệt từ trước đến nay luôn cho rằng, đánh cược là một thứ ác thú vị, nhưng hôm nay nàng lại cứ đánh cược với Cổ Phong. Thật ra, trước kia nàng còn cho rằng, vụng trộm chẳng những là chuyện thất đức, thậm chí là tội ác, nàng chẳng phải vẫn làm với Cổ Phong đó sao. Nhưng mà, với tư cách là phụ nữ thời đại mới, đặc biệt là loại phụ nữ quyết đoán như Nghiêm Tân Nguyệt, từ trước đến nay luôn nói một không hai, đã làm thì sẽ không hối hận. Bất kể là lần đánh cược này, hay là chuyện say rượu mượn giống lần trước. Sở dĩ Cổ Phong đánh cược với nàng, mục đích rất đơn giản, đó chính là muốn đánh nàng rụng răng đầy đất, để nàng cũng nếm thử tư vị bị đánh. Thế nhưng Nghiêm Tân Nguyệt lại nghĩ tới chuyện bắt Cổ Phong mặc quần áo phụ nữ nhảy một điệu thoát y vũ để xem! Kẻ bi kịch nhất chỉ có thể là Vương Mân Cáo, hắn vậy mà lại trở thành vật cá cược của người khác.
Bớt nói nhảm đi, ta Nghiêm Tân Nguyệt là loại người nào, ngươi không biết sao? Ngươi chỉ cần làm được, ngươi còn sợ ta không thực hiện?
Nghiêm Tân Nguyệt giận sôi người, bởi vì Cổ Phong học sinh cung kính rụt rè trước kia vậy mà lại dám bắt đầu phản kháng nàng. Nếu không hảo hảo quản thúc điều giáo, hắn chẳng phải là muốn lên mặt, nhảy lên đầu lật ngói sao?
Ngươi dám chết, ta còn không dám chôn sao?
Đã Nghiêm Tân Nguyệt nói như vậy, Cổ Phong còn có gì phải do dự nữa,
Vậy được, lão sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153965/chuong-818.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.