Mối quan hệ thầy trò của Cổ Phong và Nghiêm Tân Nguyệt này có chút dị dạng, có chút ám muội, có chút thành phần không nói rõ được. Khi tốt đẹp, Nghiêm Tân Nguyệt yêu thương Cổ Phong có thừa, chăm sóc tận tình, khiến người ta nghi ngờ họ là một đôi mẹ con... có chút khoa trương, nên nói là một đôi tỷ đệ mới đúng, Nghiêm Tân Nguyệt chỉ lớn hơn Cổ Phong bảy tám tuổi mà thôi, nào có người phụ nữ bảy tám tuổi đã sinh con được. Thế nhưng khi không tốt, lại khiến người ta nghi ngờ giữa họ có phải là có thù sâu hận lớn nào không, bởi vì có người đã từng lặng lẽ nhìn thấy Nghiêm Tân Nguyệt trong văn phòng dùng thước đánh Cổ Phong, cái vẻ tàn nhẫn đó, thật đúng là muốn đánh cho đến chết vậy. Dù sao, mối quan hệ của họ rất không bình thường, rất đáng để suy ngẫm. Giống như hôm nay, Cổ Phong vốn là mượn cớ đi tiểu cũng không thể thoát khỏi một trận tàn phá, nhưng bệnh nhân đã đến, đến thật hợp lý, thật đúng lúc, hắn liền quang minh chính đại trốn thoát, còn Nghiêm Tân Nguyệt ngoại trừ trừng mắt ra, cũng không có cách nào cả! Trách nhiệm, nặng hơn Thái Sơn. Nghiêm Tân Nguyệt không có khả năng vì bản thân tư dục mà ngăn Cổ Phong không cho hắn đi khám bệnh cho bệnh nhân. Cổ Phong theo Hầu Ba Cốc đến phòng xử lý cấp cứu, vừa mới định đi vào thì lại phát hiện trước cửa đứng một người quen, vị hôn phu của Vương Lăng, Hàn Vũ Huân. Thấy được hắn, Cổ Phong không khỏi giật mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153964/chuong-817.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.