Kim Nguyên Thành có nghĩ đến Thôi Cơ Quý hay không, trong tình huống bình thường hiển nhiên là sẽ không, nhưng nếu như gặp ác mộng thì lại là ngoại lệ. Bài học lần này đối với Kim Nguyên Thành mà nói, thật sự là quá thảm khốc, quá ư sâu sắc! Thôi Cơ Quý tuy rằng bề ngoài nhìn rất ẻo lả, thế nhưng hắn căn bản cũng không biết
thương hương tiếc ngọc
là vật gì, Kim Nguyên Thành bị hành hạ đến mức bệnh trĩ tái phát hết lần này đến lần khác, đau đến hôn thiên ám địa, sống không bằng chết. Sau khi được Hồng Thụ cứu ra thì liền trực tiếp nằm chết dí trên giường bệnh, ngay cả khi đang ngủ, trong miệng vẫn đang gọi đừng, đừng. Hôn mê ba ngày ba đêm sau, Kim Nguyên Thành cuối cùng đã tỉnh lại, khi mở mắt ra, kinh ngạc phát hiện Hồng Thụ vậy mà lại tự mình canh giữ trước giường của hắn.
Hồng Đại...
Nguyên Thành, cảm thấy khá hơn chút nào chưa?
Hồng Thụ hỏi.
Khá hơn rồi.
Kim Nguyên Thành cảm kích linh thế nhìn Hồng Thụ. Hồng Thụ:
Ngươi nghỉ ngơi thật tốt đi, hết thảy đều đã qua rồi.
Hồng Đại, xin lỗi, ta không nên...
Thôi đi, ta không phải đã nói là qua rồi sao.
Hồng Thụ phất tay, trên mặt lại không thể ức chế sự u sầu giăng kín.
Hồng Đại, ngươi làm sao vậy?
Kim Nguyên Thành hỏi. Hồng Thụ không trả lời, Nhị Hổ, người vẫn luôn được phái đi theo Kim Nguyên Thành, đã nhịn không được nói:
Thành ca, đây không phải đều là vì ngươi sao?
Vì ta?
Kim Nguyên Thành nghi hoặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153956/chuong-809.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.