Cổ Phong không cố ý muốn đùa giỡn lưu manh, cho dù lúc đặt hai tay lên bộ ngực của Kim Tỏa trông thật sự rất lưu manh, nhưng đây là kiểm tra bộ ngực rất quy củ nha! Kim Tỏa vừa thẹn vừa quẫn vừa vội nhưng lại vô phương, khi tay Cổ Phong chạm vào thân thể của nàng, toàn thân không khỏi run lên một cái, cảm giác hai tay của hắn giống như bánh quai vạc vừa ra lò, nóng ấm có chút bỏng người. Cổ Phong kiểm tra rất tỉ mỉ, tỉ mỉ đến mức khiến người ta rợn tóc gáy, vừa kiểm tra, còn vừa hỏi chỗ này có đau hay không, chỗ kia có đau hay không? Kim Tỏa xấu hổ đến thật muốn cắn đứt lưỡi chết đi coi như xong, cái gì cũng không nói ra được, chỉ có thể dùng lắc đầu và gật đầu để biểu thị, đôi tay kia của hắn, giống như ma lực bình thường, kích thích nàng khó chịu, thoải mái, muốn gạt tay của hắn ra, nhưng đây không phải là đang xem bệnh sao? Nhưng nếu không gạt ra, lại tỏ ra mình cực kỳ liêm sỉ, tâm tình vô cùng mâu thuẫn, nhưng thân thể là thành thật, gạt được người khác cũng gạt không được mình, nàng rõ ràng biết mình thân thể biến hóa. Cổ Phong trong đa số tình huống đều không thích đùa giỡn lưu manh, nhưng nếu một khi lưu manh lên, vậy nhất định có lý do quang minh chính đại phú lệ đường hoàng, giống như bây giờ, Đồng Tỏa nương ở bên cạnh thì đã sao, cũng không phải là vẫn chỉ có thể trơ mắt nhìn hai tay Cổ Phong ở bộ ngực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153789/chuong-642.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.