Khi còn rất nhỏ, Liêu Quốc vẫn chưa có chiến loạn, lúc đó Cổ Phong vẫn chỉ là một tiểu thiếu gia của nhà giàu có, được cha mẹ cưng chiều, một đám nha hoàn nô tỳ hầu hạ. Có một lần, hắn không cẩn thận nhìn thấy một nha hoàn đang tắm, liền đứng sững lại đó tò mò nhìn một màn này. Khi nhũ mẫu phát hiện ra, vội vàng che mắt của hắn, liên tục nói: “Tiểu tổ tông, tiểu tổ tông, không thể nhìn, tuyệt đối không thể nhìn đâu!” Tiểu Cổ Phong không hiểu hỏi: “Tại sao chứ?” “Nhìn nữ nhân tắm rửa sẽ bị mọc mụt lẹo mắt đó!” Nhũ mẫu nói. “Mụt lẹo mắt là gì chứ?” “Chính là trong mắt sẽ mọc mụn độc, rồi sau đó chẳng nhìn thấy gì nữa!” Nhũ mẫu dọa hắn nói. Sau khi trưởng thành, Cổ Phong mới biết được nhũ mẫu đã lừa hắn. Nhìn nữ nhân tắm rửa, nhiều nhất cũng chỉ đỏ mắt, tuyệt đối sẽ không bị mọc mụt lẹo nào cả. Bất quá, bất quá nhìn nữ nhân trước mắt này, cho dù thật sự có phải bị mọc mụt lẹo gì đó, hắn cho rằng cũng đáng rồi. Nữ nhân đang tắm này, có một thân thể hoàn mỹ, cân đối, duyên dáng, cả người tản ra vẻ lóa mắt ngọc trắng và hơi thở mê hoặc. Ngay khoảnh khắc phát hiện màn này, Cổ Phong hoảng sợ thu hồi ánh mắt, giống như chạm điện mà kinh hoàng. Dây thần kinh nối liền cốt tủy cũng từng trận tê dại chấn động, căng thẳng, kích động, khoái ý và thoải mái. Sau khi căng thẳng dịu đi, hắn ngây ngẩn ngớ người ra một hồi lâu, trên mặt đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153785/chuong-638.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.