Những người từng được Cổ Phong chữa bệnh, thực tế một chút thì gọi hắn là lương y, khoa trương hơn lại xưng hắn là thần y. Thật ra rốt cuộc thần kỳ đến mức nào, Cổ Phong chính mình lòng dạ biết rõ. Cho dù là thần tiên, cũng chưa hẳn là vạn năng, huống hồ hắn chỉ là một phàm nhân hơi hiểu cổ y thuật mà thôi! Học vô chừng mực, bất sỉ hạ vấn, mới là tinh thần của người học y, đây cũng là sự truy cầu của Cổ Phong, nếu không hắn cần gì phải vất vả học Tây y như vậy? Từ khi gặp được Hạ Vũ, Cổ Phong vẫn muốn cùng Nghiêm Tân Nguyệt thỉnh giáo một chút về chứng đột tử không rõ nguyên nhân này, nhưng vẫn luôn không có cơ hội thích hợp. Mãi cho đến lúc này ngẫu nhiên nhắc tới, hắn mới cuối cùng đem bệnh tình của Hạ Vũ và sự nghi ngờ của mình tuôn ra hết. Nghiêm Tân Nguyệt sau khi nghe xong, cũng không đưa ra quá nhiều ý kiến, bởi vì không điều tra thì không có quyền phát ngôn. Nàng phải thấy bệnh nhân này rồi mới dám đưa ra kết luận. Tuy nhiên, với sự hiểu rõ của nàng về Cổ Phong, e là cho dù đã gặp qua bệnh nhân này, cũng rất khó có được kết luận gì, bởi vì y thuật của Cổ Phong, ở một phương diện nào đó, chẳng những không kém nàng, ngược lại là phía trên nàng. Cứ như ca phẫu thuật thay thận mà mấy ngày trước nàng ép buộc hắn làm, nửa giờ có thể hoàn thành phẫu thuật, cho dù nàng khổ luyện cả đời cũng không thể nào làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153721/chuong-574.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.