Cổ Phong về đến nhà, đầu tiên là đưa rương lớn đựng tiền khám bệnh cho Tô Man Nhi. Một nghìn lạng hoàng kim, tương đương một trăm cân, nặng đến mức Tô Man Nhi xách không nổi, thế là nàng hiếu kỳ mở ra xem, nhìn thấy nguyên một rương hoàng kim, Tô Man Nhi mắt choáng váng, Cổ Phong đây là đi cướp ngân hàng sao? Khi Cổ Phong nói cho Tô Man Nhi biết toàn bộ quá trình và tiêu chuẩn thu phí mà hắn đã làm với Ma Do Bổn Nhất, Tô Man Nhi không khỏi trợn mắt hốc mồm, việc hắn làm này còn kiếm được nhiều hơn cả cướp ngân hàng nữa! Thật ra, lấy hoàng kim làm tiền khám, lấy lạng làm đơn vị, Cổ Phong quả thực là đại kiếm rồi, bởi vì ở cổ đại, một cân là mười sáu lạng, còn ở hiện đại, lại là một cân mười lạng. Một nghìn lạng hoàng kim, nếu tính theo phép tính của cổ đại, cũng chỉ khoảng sáu mươi cân, nhưng nếu tính theo một cân mười lạng, lại là trọn vẹn một trăm cân, Cổ Phong làm sao mà không vui thầm được chứ! Nhưng mà khi hắn nhớ tới bệnh tình của Hạ Vũ, niềm vui kiếm tiền này lại trở nên nhạt nhòa, sau khi giao tiền khám bệnh cho Tô Man Nhi, chính mình liền chạy tới xem Hạ Vũ. Sớm tối đều đi xem xét tình hình của nàng một lần, đã dần dần trở thành thói quen của Cổ Phong. Nhưng mà, không thể nghiên cứu ra nguyên nhân bệnh, dù có chịu khó đến mấy cũng uổng công, Cổ Phong đã kiểm tra nàng từ trên xuống dưới một lượt, chỉ thiếu trong trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153720/chuong-573.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.