Đêm nay. Cổ Phong rất sớm đã đi vào giấc ngủ. Người đông tốt cày ruộng, người ít tốt qua năm, mùa đông mà, thích hợp nhất dĩ nhiên là ngủ đông! Hơn tám giờ, hắn đã rúc vào trong chăn rồi, nếu có thể, hắn thật sự muốn trốn ở trong chăn một mạch ngủ đến mùa xuân tới. Nhưng không được, hắn chỉ có thể ngủ vài giờ, rồi thì phải bò dậy đi sân huấn luyện. Bữa cơm hôm nay, chỉ là một khúc nhạc đệm nho nhỏ, tuy kiếm được chút vàng, thu một tiểu đệ, nhưng hắn cũng không để chuyện này ở trong lòng! Bất quá, Hà Xảo Tình mang theo phụ thân nàng là Hà Điền Thắng cùng biểu tỷ Phạm Duẫn xuất hiện, quả thật khiến hắn có một chút ngoài ý muốn, mà càng khiến hắn ngoài ý muốn hơn là, Hà Điền Thắng vậy mà là Phó Tư lệnh quân khu, mà lại gần như là không hề giảng nguyên tắc mà đứng về phía hắn. Kỳ thật, điều này không khó giải thích, Cổ Phong đã cứu Hà Xảo Tình, trả lại cho hắn một nữ nhi ngàn vàng không đổi được, điểm này, đã đủ khiến cán cân trong lòng Hà Điền Thắng nghiêng về phía Cổ Phong rồi. Nếu như không phải sự ủng hộ của Hà Điền Thắng, trận cuối cùng, hắn chỉ sợ cũng thật sự muốn thua rồi! Người hiền tự có trời giúp, nói chính là mình sao? Nghĩ đến mấy người con cháu nhà giàu sắp sửa mang đến hơn một ngàn lạng hoàng kim kia, Cổ Phong đắc ý đi vào giấc mộng, ngay lúc đang mơ mơ màng màng nửa mơ nửa tỉnh, đột nhiên nghe thấy một chút động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153689/chuong-542.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.