Đám người Mã Phấn bị thương không nặng, đương nhiên, cũng không tính là nhẹ! Nhưng nếu không phải Cổ đại quan nhân mềm lòng nương tay, bọn họ há chỉ có bộ dạng này. Thật vất vả, đám người kia tất cả đều bị đỡ dậy, ngồi xuống chiếc bàn đối diện Cổ Phong, từng người một đau đến nhe răng trợn mắt, hít khí lạnh xì xụp, mà vẫn không quên trừng mắt nhìn Cổ Phong. Bị nhiều người như vậy trừng mắt nhìn chằm chằm, dù là lẩu có sắc hương vị đầy đủ ăn vào miệng Thi Ngọc Nhu cũng như nhai sáp mà không biết mùi vị, không khỏi nhẹ nhàng kéo góc áo Cổ Phong,
Cổ Phong, ta thấy chúng ta vẫn nên đi trước có được hay không? Đám người này thật sự không dễ trêu chọc chút nào, lát nữa còn không biết sẽ đến bao nhiêu người nữa đây!
Ha ha, Nhu tỷ, không sao đâu. Đến đây, ngươi nếm thử món lá sách bò này đi, mùi vị rất tốt, còn có món dạ dày bò này nữa! Y học cổ đại giảng giải là lấy hình bổ hình, ngươi thường xuyên ở bên ngoài giao thiệp, ăn cơm không đúng giờ, nên ăn nhiều dạ dày bò một chút.
Cổ Phong nói với vẻ không cho là đúng, không ngừng gắp thức ăn cho nàng.
Ưm...
Thi Ngọc Nhu cười khổ, lúc này, nàng ăn thịt rồng cũng không có mùi vị gì đâu.
Đúng vậy mà, tranh thủ lúc có thể ăn thì ăn nhiều một chút, nếu không sau này muốn ăn cũng không có cơ hội nữa! Thật đúng là không biết sống chết, ngay cả chúng ta cũng dám đánh!
Bên kia Triệu Công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153680/chuong-533.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.