Phấn Ca đê tiện lại âm hiểm. Cổ Phong lại sớm đã có phòng bị, bởi vì vừa mới hắn xuất hiện, hắn liền cảm thấy tên Phấn Ca này không phải đồ tốt! Phấn Ca vừa ngồi xổm xuống, tay vừa duỗi đến chân Thi Ngọc Nhu, còn chưa nắm chặt, tay kia định vén váy cũng chưa nắm được vạt váy, Cổ Phong đã một cước đá ra ngoài.
Bùm!
một tiếng động trầm đục vang lên, một cước của Cổ Phong mang theo sự tức giận mà đá ra há chẳng phải không thể coi thường sao, khi Phấn Ca ý thức được không ổn, vội vàng hai tay đan chéo chống đỡ trước người, nhưng mà cả người vẫn bị đá bay lên, bay xa đến mấy mét, ngã xuống bàn ghế, rồi thất linh bát lạc trên mặt đất, cực kỳ chật vật. Nhưng may mắn thay bàn đó trống, nếu có lẩu thì lúc này Phấn Ca khẳng định phải trở thành gia vị rồi.
Má nó, tên khốn này lại dám hạ độc thủ với Phấn Ca, mọi người cùng nhau xông lên, phế hắn cho ta!
Triệu Công Đức hung ác hô một tiếng, đi đầu quơ lấy bình rượu trên bàn liền ném tới đầu Cổ Phong. Cùng lúc đó, gần ba mươi người cùng nhau lao về phía Cổ Phong! Cổ Phong nghiêng đầu, nhanh nhẹn tránh khỏi chai rượu trong tay Triệu Công Đức, nhanh chóng đá ra một cước, trúng ngay ngực Triệu Công Đức, một cước đá hắn bay đi. Sau đó, hắn mạnh mẽ ôm ngang eo Thi Ngọc Nhu lên, một cú xoay người cực nhanh, Thi Ngọc Nhu chỉ cảm thấy giày cao gót của mình đồng thời cọ qua mặt mấy người, rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153679/chuong-532.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.