Kỳ tích, thật sự là Hà lão đầu cứ thế mà bức ra được, Hà Xảo Tình tỉnh lại rồi. Cháu gái của hắn mất đi rồi lại có được, nhưng điều bất hạnh trong đại hạnh là, cháu gái bảo bối của Hà lão đầu đã mất đi tất cả ký ức. Khoảnh khắc này, dù tính cách Hà lão đầu có quật cường và cố chấp đến mấy, cuối cùng cũng không nhịn được mà ảm đạm thần thương, lão lệ tung hoành. Tuy nhiên, khi nước mắt sắp tuôn ra khỏi khóe mắt, hắn lại liếc mắt thấy Cổ Phong vẫn thư thư phục phục, an an tĩnh tĩnh nằm ở trên giường. Ánh mắt hắn dừng lại, dường như cuối cùng đã tìm thấy mục tiêu để trút giận, liền xông tới, giơ cao quải trượng trong tay, giận dữ hét:
Tên họ Cổ kia, ngươi còn đang nằm mơ đấy à? Ta bảo ngươi chữa khỏi cho cháu gái ta, ngươi...
Lão già thối, ngươi muốn làm gì?
Một tiếng thanh hát vang lên, toàn trường kinh hãi. Mọi người ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Hà Xảo Tình che chắn trên người Cổ Phong, đang mắt hạnh mở to trừng mắt nhìn Hà lão đầu vô cùng cưng chiều nàng. Hà lão đầu tại chỗ liền mắt trợn tròn, quải trượng giơ ở giữa không trung liền dừng lại ở đó, một lúc lâu sau mới vô lực buông xuống, sau đó thở dài một tiếng, lại chùn bước xoay người đi ra ngoài. Bởi vì hắn sợ mình nếu không rời đi, sẽ không khống chế được mà rơi lệ ngay tại chỗ.
Các ngươi tất cả đều đi ra, đi ra, ai cũng không cho phép làm tổn thương hắn!
Hà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153546/chuong-399.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.