Đời người có trăm ngàn kiểu cơ duyên, khi đối mặt với những lựa chọn, chỉ cần lựa chọn không đúng đắn một chút, cuộc đời sẽ rẽ sang một phương hướng hoàn toàn khác biệt. Khi Cổ Phong bị khóa trái trong phòng, không nhịn được nghĩ, nếu như mình vừa rồi không phải nhất thời xung động mà mạo phạm lão già quái gở kia, thì hiện tại có phải đã không rơi vào nông nỗi này rồi không?
Nếu biết trước... ai, nếu sớm biết đái dầm thì đã đứng đến trời sáng rồi!
Cổ Phong tự oán tự ngả nghĩ thầm. Kỳ thật, một cánh cửa gỗ như thế này, đừng nói chỉ là thêm một cái khóa, cho dù là mười cái khóa cũng không ngăn được hắn. Thế nhưng điều mấu chốt không phải là cửa, càng không phải là khóa, mà là đám cảnh vệ vũ trang canh giữ ở bên ngoài, cầm súng xung phong! Khi Cổ Phong dán mình vào cửa nín thở lắng nghe, nghe thấy rõ ràng hơi thở của vô số người, ba bước một trạm gác, năm bước một cửa ải, liên tục sắp xếp cho đến tận bên ngoài cửa lớn. Nếu cưỡng ép xông ra ngoài, dù võ công của mình có cao đến mấy, động tác có nhanh đến mấy, chỉ sợ còn chưa đi qua hành lang đã bị đánh thành tổ ong vò vẽ rồi. Cửa trước không đi được, không bằng thử cửa sau. Mặc dù Cổ đại quan nhân chưa từng thử qua, nhưng mọi việc đều sẽ có lần đầu tiên. Căn phòng này tuy lớn, nhưng căn bản không có cửa sau. Nếu nhất định phải nói là có, vậy chỉ có thể là ban công. Thế nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153543/chuong-396.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.