Cô bé kia không khóc, lúc trở về ngược lại còn cười tủm tỉm. Cổ Phong không rõ ràng cho lắm, nha đầu này thần kinh có tật xấu hay là có sở thích thụ ngược đãi thế? Bị ức hiếp rồi mà vẫn có thể cười được sao? Thế nhưng là khi ánh mắt của hắn vượt qua nàng, thấy được người phía sau nàng, sắc mặt của hắn lập tức biến đổi. Tiểu nương bì này vậy mà lại dọn đến cứu binh, hơn nữa còn là cứu binh mà Cổ Phong trong lòng còn có sự sợ hãi. Chủ nhiệm lớp có tiếng bưu hãn cường thế —— Nghiêm Tân Nguyệt! Khi thấy cô gái đắc ý vênh váo đi ở phía trước, phía sau là đại mỹ nữ Nghiêm đang giận dữ đùng đùng, khí thế hung hăng, Cổ Phong lập tức xìu xuống.
Cổ Phong, ngươi tìm đường chết sao? Ta hôm nay mới vừa để ngươi đến trường, ngươi liền ức hiếp bạn học mới!
Nghiêm Tân Nguyệt chỉ vào Cổ Phong đang cúi gằm đầu gần chạm tới cổ mà quát mắng, ý kia phảng phất như đang hỏi: Ngươi có phải hay không không muốn lăn lộn nữa?
Thế nhưng là, cái này...
Cổ Phong đỏ mặt tía tai chỉ vào chỗ ngồi mà Bành Tịnh Bội đã từng ngồi, chi chi ngô ngô nói.
Thế nhưng là cái gì! Đây là chỗ ngồi ta sắp xếp cho bạn học mới, ngươi có ý kiến gì không?
Nghiêm Tân Nguyệt trừng mắt nhìn hắn nói. Cổ Phong lúc này tê liệt, nếu là Nghiêm Tân Nguyệt sắp xếp thì tự nhiên là hắn không có cách nào phản đối, bởi vì coi như phản đối cũng không có tác dụng!
Ta hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153511/chuong-364.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.