Về đến nhà, Thi Ngọc Nhu vẫn còn kinh hồn chưa định, đi thẳng vào phòng, còn Cổ Phong thì ngơ ngẩn khụy xuống trên ghế sô pha trong phòng khách. Thi Ngọc Nhu ở trong phòng của mình, khóa trái cửa lại, tựa vào lưng cửa từng ngụm từng ngụm hít thở, sau đó lại rót hết hai ly nước cho mình uống cạn, lúc này mới thoáng thanh tỉnh và bình tĩnh hơn một chút! Cổ Phong hung thần ác sát giống như ma quỷ vừa rồi thật sự đã dọa nàng sợ hãi, thế nhưng định hạ tâm sau đó, nàng lại cảm thấy mình quá mức làm ầm ĩ rồi, nam nhân khổng vũ hữu lực mạnh mẽ bá đạo thì có gì không tốt, giống như một con sâu đáng thương nhu nhược yếu ớt đó mới là đáng buồn đáng tiếc chứ! Cổ Phong, khi ôn văn nho nhã thì giống như thiên sứ, nhưng mà khi tính tình bạo khởi lại giống như ác ma, nhưng bất luận thế nào, Thi Ngọc Nhu đều cảm thấy hắn là một đấng nam nhi đích thực, thuần túy, nhất là vừa rồi khi xuống xe tìm những người kia tính sổ, cái thân hổ chấn động tỏa ra bá vương chi khí đó, khiến tiểu tâm can của nàng cũng nhịn không được tim đập
bụp bụp
liên hồi, hai mắt mê ly, tâm tư hoảng hốt! Trời ạ, mình đang nghĩ vớ vẩn gì thế này? Thi Ngọc Nhu cười khổ lắc đầu, cầm lấy một bộ váy áo đi về phía phòng tắm. Đi ngang qua phòng khách, thấy Cổ Phong vẫn còn mất hồn mất vía mơ mơ màng màng ngồi ở đó, nàng không khỏi thở dài một hơi, nhưng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153483/chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.