Trong phòng khách, cũng chỉ còn lại có Cổ Phong và Thi Ngọc Nhu, Tô Man Nhi đến một chút cơ hội giải thích cũng không cho hai người bọn họ. Lần này thì hay rồi, lưu hắn lại và nàng bốn mắt nhìn nhau ngơ ngác. Ngay sau đó, Thi Ngọc Nhu bất đắc dĩ thở dài một hơi, cầm lấy túi xách của mình chuẩn bị rời đi. Nếu hiện tại nàng còn lưu lại nơi đây, chỉ sẽ làm cho hiểu lầm càng lúc càng lớn mà thôi. Khi nàng và Cổ Phong sát vai đi qua, Cổ Phong lại đột nhiên đưa tay giữ chặt tay nàng lại. Thi Ngọc Nhu xoay đầu lại, hốc mắt đã ướt đẫm, đáng thương nhìn Cổ Phong,
Thả ta ra đi, Man Nhi hiểu lầm chúng ta rồi, hiện tại ta còn lưu tại nơi đây, chỉ sẽ càng giải thích càng rối thôi! Việc trị liệu về sau, xem ra cũng không thể ở nơi đây được nữa rồi! Đến lúc đó ngươi có rảnh thì gọi điện thoại cho ta đi!
Không, ngươi trước tiên đừng nóng vội, cũng đừng đi, ta rất nhanh liền có thể chứng minh chúng ta là trong sạch!
Cổ Phong nói xong, liền cứng rắn ấn nàng ngồi xuống sofa. Vì để bảo đảm an toàn, thậm chí cầm lấy chìa khóa khóa trái cửa lớn lại, sau đó lại đem chìa khóa cẩn thận cất vào trong túi quần, thậm chí còn lắc một chút tay nắm cửa, xác thực khóa kỹ rồi mới xoay người lại, thẳng đến làm cho Thi Ngọc Nhu dở khóc dở cười.
Ngươi chờ một chút nha, sẽ không quá lâu đâu!
Cổ Phong nói xong liền bước nhanh lên lầu. Đến trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153445/chuong-298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.