Cổ Phong lông mày hơi có chút nhíu lại, nói với Đinh Lực Sinh:
Chú, chuyện này cháu đáp ứng rồi, chú nghỉ ngơi cho khỏe, không nên nghĩ quá nhiều! Hàn Hàm cháu sẽ chăm sóc tốt!
Đinh Lực Sinh vô lực gật gật đầu, chậm rãi nhắm hai mắt, phảng phất một lời vừa rồi đã hao hết tất cả tinh lực của hắn vậy. Khi Cổ Phong đẩy cửa phòng đi ra, phát hiện những người đại ca kia tiểu đệ trên hành lang tất cả đều đã rời đi, nhưng cũng không trở nên trống không, đám Cổ Hoặc Tử này vừa mới đi, sau một khắc hành lang đã bị cảnh sát chiếm đầy, trước cửa phòng Đinh Lực Sinh, Đinh Hàn Hàm cùng Sư gia và Tứ Đại Kim Cương đang cùng với Sở Hán Trung và những người khác muốn vào phòng bệnh lấy lời khai cho Đinh Lực Sinh mà giằng co không dứt! Ở khắc này, Cổ Phong bỗng nhiên có chút xúc động, hắn thậm chí hoài nghi, có phải là chính mình đã bị Sở Hán Trung lợi dụng? Đám Cổ Hoặc Tử kia rõ ràng đều đã tản đi, Sở Hán Trung và những người khác canh giữ ở phía dưới, không có khả năng không nhìn thấy, nhưng bọn họ mà còn rầm rộ kéo lên đây làm gì? Sở Hán Trung sở dĩ hảo tâm như vậy gọi chính mình cùng tới bệnh viện, nhìn tựa như là vô tâm, chẳng lẽ lại là cố ý? Trước khi xuống xe, lời nói vô tình kia của Sở Hán Trung, cũng là cố ý nói cho chính mình nghe, mục đích đúng là muốn để chính mình lên đây đuổi tất cả những người đại ca kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153381/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.