Cổ Phong không khỏi bật cười,
Cha ngươi, chú ngươi, cả nhà ngươi đều ở đây, ngươi gọi ai chứ? Bọn họ có thể giúp ngươi sao? Nếu có thể giúp ngươi, còn cần tìm ta đến sao? Nếu chọc ta nổi giận, ta sẽ thu thập ngươi ngay trước mặt bọn họ!
Trải qua một hồi lâu, Tô Mạn Nhi mới biểu lộ cổ quái từ trong phòng đi ra!
Thế nào rồi?
,
Tô tiểu thư, Tiểu Nhiễm thế nào rồi?
,
Bệnh của Tiểu Nhiễm có nghiêm trọng không?
Đối mặt ba đại nam nhân Sở gia lao nhao hỏi, mặt Tô Mạn Nhi đỏ lên, muốn nói lại thôi.
Tô tiểu thư, rốt cuộc Tiểu Nhiễm mắc bệnh gì?
Sở Hán Trung lo lắng lần nữa truy vấn.
Bệnh của nữ nhân!
Tô Mạn Nhi qua loa tắc trách nói.
Bệnh gì của nữ nhân?
Sở Hán Tam sững sờ hỏi.
Cái bệnh này, các ngươi nam nhân không được hỏi!
Tô Mạn Nhi thấp giọng nói. Chỉ là sinh bệnh, lại không phải sinh con, làm sao lại không được hỏi đến! Tam huynh đệ Sở Hán Trung rất buồn bực, nhưng nghĩ nghĩ lại không khỏi bừng tỉnh, bệnh của nữ nhân, chẳng lẽ là phụ khoa... Nghĩ thông suốt điểm này, trên mặt ba đại nam nhân Sở gia có chút xấu hổ, riêng phần mình im lặng trở về phòng khách, nhưng khi Cổ Phong cũng muốn cùng đi thì Tô Mạn Nhi lại nói:
Cổ Phong, ngươi lại đây! Ta nói cho ngươi biết chuyện gì đã xảy ra!
Biểu lộ trên mặt ba người kia của Sở gia cứng đờ, rất lấy làm lạ mà nghĩ: Chúng ta là nam nhân, chẳng lẽ hắn thì không phải là nam nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153343/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.