Câu chuyện tách làm hai, mỗi bên một hướng. Nói về nhóm Trần Hoằng Dận trơ mắt nhìn Cổ Phong và người phụ nữ ba tám kia lên xe hơi, rồi biến mất trong tầm mắt của bọn họ. Mấy người lần lượt ló ra từ trong siêu thị.
Để hắn ta chạy mất rồi!
Nguyên Trung nhìn hướng chiếc xe hơi biến mất mà mắng.
Đừng vội, hòa thượng chạy được nhưng miếu không chạy thoát, ta đã xem qua thời khóa biểu bên Y Học Viện, buổi chiều bọn họ còn có tiết học, kẻ họ Cổ này một lát nữa chắc chắn sẽ trở về!
Trần Hoằng Dận trầm trầm nói.
Vừa nãy người phụ nữ ba tám kia là người thân gì của hắn? Cái thứ khốn kiếp đó, sao lại có cái tính cách y hệt cái tên họ Cổ kia!
Nguyên Trung giận dữ mắng.
Vậy mà còn cần phải đoán sao? Dận ca không phải nói hắn có một tỷ tỷ sao? Người phụ nữ ba tám kia ước chừng chính là tỷ tỷ của hắn!
Học sinh tên Hắc Đầu kia chen ngang vào nói.
Dận ca, huynh nghĩ sao?
Một người khác có ngoại hiệu Tiểu Bát hỏi Trần Hoằng Dận.
Tiểu tử kia không có mấy người thân, vừa nãy ta rõ ràng nghe tiểu tử kia gọi người phụ nữ ba tám kia là đại tỷ, ước chừng người phụ nữ này chính là tỷ tỷ của hắn!
Lúc Trần Hoằng Dận nói chuyện, con ngươi âm u không ngừng xoay chuyển, một chủ ý âm hiểm cũng tùy theo đó mà sinh ra.
Dận ca, vậy chúng ta làm sao bây giờ? Ở đây chờ hắn sao?
Nguyên Trung hỏi.
Cứ để lại một người ở đây canh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153287/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.