Vương bát đản, mau thả đệ đệ của ta!
Trần Đại Sơn chỉ vào Cổ Phong hét lớn, nhưng người ta lại không thèm quan tâm, trong cơn cuồng nộ, hắn liền xông lên vung một quyền về phía Cổ Phong. Lấy răng trả răng, đó là chuyện Cổ Phong thích nhất làm, đã ngươi muốn vung quyền, vậy thì so tài một chút xem quyền của ai cứng hơn, ngay lập tức nắm chặt tay, không chút do dự mà đấm trả lại!
Oanh!
Một tiếng động trầm đục vang lên, hai nắm đấm nện vào cùng một chỗ, giữa đó xen lẫn tiếng xương gãy nhẹ nhàng. Trần Đại Sơn muốn so quyền cứng với Cổ đại quan nhân, vậy khẳng định là lấy trứng chọi đá, điều này không chút nghi ngờ. Một quyền xong, Trần Đại Sơn liền ôm tay đau đớn với vẻ mặt thống khổ, một nhóm thủ hạ thấy lão đại bị thương, tự nhiên ai nấy như lang như hổ vung vẩy đao thương côn bổng lao tới Cổ Phong.
Bụp lạnh
một tiếng vang lên, một cái đĩa bỗng chốc bị đánh thành mảnh vỡ, một đạo bạch quang lướt qua, một mảnh vỡ sắc bén nhất trong số đó ghì chặt vào động mạch chủ ở cổ Trần Đại Sơn, người nắm giữ mảnh vỡ kia không phải Cổ Phong thì là ai chứ, nhưng không ai nhìn rõ hắn đã hành động như thế nào.
Ai cũng đừng động!
Cổ Phong quát lạnh nói. Không ai dám động, chỉ có Trần Đại Sơn, hắn theo bản năng muốn lùi lại, nhưng mảnh vỡ sắc bén đè lên động mạch chủ ở cổ hắn lại như hình với bóng ghì chặt lấy hắn.
Ngươi thật không ngoan nha!
Cổ Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153271/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.