Lý Khiếu Lan cúp điện thoại trở về, phát hiện hai nữ nhân đang dùng ánh mắt như muốn giết người gắt gao trừng hắn, lập tức sợ đến con ngươi cũng co rụt lại một chút, yếu ớt nhìn về phía mấy huynh đệ, ánh mắt kia phảng phất như đang hỏi:
Lời ta nói bọn họ nghe thấy rồi sao? Mấy huynh đệ rất đồng tình liếc hắn một cái:
Cái giọng ồn ào như bạo phá của huynh, người trên đường phố đối diện cũng có thể nghe thấy huynh gọi điện thoại mà!?
Lý Khiếu Lan nhún vai, dù sao hai nữ nhân này hắn cũng không có cơ hội tán tỉnh, có ấn tượng tốt hay xấu gì cũng chẳng sao, muốn thế nào thì cứ thế đó! Hai nữ nhân tuy vẫn xung khắc như nước với lửa giống gà chọi, nhưng dưới sự ngắt lời của điện thoại Lý Khiếu Lan, rồi lại dưới sự khuyên nhủ của Cổ Phong, cuối cùng cũng tạm thời có một kết thúc, nhưng hạt giống cừu hận của hai người này thì đã gieo xuống rồi. Người đồng hương kiêm tử đảng của Lý Khiếu Lan thì đã lung lay sắp ngã. Mấy sư huynh thấy Cổ Phong đi rồi trở về, trên mặt đều là mừng rỡ vô cùng, Lý Khiếu Lan càng là hưng phấn kêu to, hắn liền biết tiểu soái đệ này tuyệt đối không phải loại người bội tín khí nghĩa, huynh đệ gặp nạn, hắn làm sao có thể một mình rời đi chứ! Tận mắt thấy Cổ Phong ra tay, hắn còn chần chừ gì nữa, cuồng hống một tiếng liền xông lên. Dương Tiếu Thần nâng một cái ghế đi sát phía sau, Sầm Cạnh Bằng thì thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153268/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.