🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Cái gì?” Chân Diệu cảm thấy sấm sét giữa trời quang cứ như vậy đánh thẳng lên đầu nàng.

Nàng chỉ đi dạo Hội nữ nhi đêm thất tịch một lần, chọc một chuyện phiền toái không nói, về nhà lại còn phải đối mặt với cục diện gian nan như thế.

Thấy Chân Diệu sững sờ, Tử Tô cho rằng nàng quên A Quý là ai, bèn mịt mờ nhắc nhở: “Cô nương, A Quý chính là con ngỗng trắng Lão Bá gia tốn tận một trăm lượng bạc mới mua được đấy. À, chính là con ngỗng không biết bị ai đánh ngất ở vườn hoa. . . . . .”

Chân Diệu co rút khóe miệng một cái thật mạnh.

Sao nàng có thể quên nó được. Vì A Quý chính là do nàng đánh ngất!

Nhìn vẻ mặt mờ mịt của Tiểu Thiền, Chân Diệu thở gấp: “Tiểu Thiền, sao ngươi lại làm việc hấp tấp như thế hả? Cả một con sáo cũng trông không được. Tối nay, tối nay ngươi đừng có ăn cơm, trở về phòng kiểm điểm bản thân cho thật kỹ đi!”

Đối với Chân Diệu mà nói, không cho ăn cơm quả thật là sự trừng phạt rất nghiêm trọng rồi.

Dù sao người là sắt cơm là thép, không ăn cơm một bữa là đã đói bụng đến đáng sợ.

Mặc kệ ngươi là hoàng thân, hậu duệ quý tộc, hay là dân chúng tóc húi cua, dù là ai thì cơ thể đều giống nhau.

Đã đi theo Chân Diệu một đoạn thời gian, Tiểu Thiền chưa từng thấy Chân Diệu tức giận lớn như vậy, vừa sợ hãi nói ra sự thật: “Cô. . . . . . Cô nương, nô tỳ, nô tỳ đã ăn rồi.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-mot-doi/1297840/chuong-39.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.