Hà Tiết Âu kích động, cặp mắt mở to, gân máu hiện lên đỏ ngầu, tóm lấy cổ áo của Hà Chỉ Nghi mà nghiến răng.
- Chị nói lại cho tôi nghe, chị mang thai con của Lục Vỹ Thần?
- Phải… Tiểu Âu mau buông tay, chị đau, đau quá!
Hà Chỉ Nghi bị siết đến không thở nổi, cánh tay vùng vẫy, lay chuyển Hà Tiết Âu mong cô buông tay. Sự nóng nảy của Hà Tiết Âu lại không dễ lay chuyển, cô ta càng vùng vẫy, càng bị nhấc người lên cao, chân sắp không thể chạm được mặt đất.
- Chị nói… Lục Vỹ Thần đưa chị về đây?
- Phải!
- Chị nói… phòng của tôi giờ là của chị?
- Phải!
Mỗi một chữ “phải” thoát ra khỏi cái miệng xinh đẹp của Hà Chỉ Nghi là một cái tát mạnh vào mặt của Hà Tiết Âu. Sự điên tiết này mỗi lúc một dâng cao, không chỉ một đôi mắt đáng sợ, bàn tay hay vầng trán của cô đều nổi gân xanh, con quỷ trong người trỗi dậy chỉ muốn bóp chết người chị gái yếu đuối đang vùng vẫy.
Người làm trong nhà ôm lấy nhau run rẫy, không xong rồi, sẽ có án mạng mất thôi.
Phùng quản gia trán toát mồ hôi lạnh, tay không bấm nỗi điện thoại. Mất mẫy phút mới kết nối được điện thoại với Lục Vỹ Thần.
- Thiếu gia, lớn chuyện rồi , lớn chuyện rồi. Cậu mau về, phu nhân sẽ giết Hà tiểu thư mất.
Lục Vỹ Thần không chờ nghe thêm, đã biết tình thế cấp bách không thể kéo dài, lập tức về nhà, miệng cầu mong đừng có chuyện xấu gì tìm đến hắn nữa.
Hà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-mot-cap-cuc-pham-yeu-nghiet/1508875/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.