Lục Vỹ Thần đứng ở trước của nhà Diệp Vân, lưỡng lự không biết nên gõ cửa hay không. Hắn thật sự không thể làm lơ những hành vi công kích của Hà Tiết Âu được nữa, mọi thứ đã vượt quá giới hạn kiểm soát, hắn đã quá đau đầu với cánh nhà báo. Lục Thị một tuần liền không có được bình yên, công việc trì trệ, tinh thần giảm sút.
Trước giờ chưa có tiền lệ về người có thể làm hắn bận tâm, Hà Tiết Âu từ ngày đầu tiên đến giờ vẫn giữ vững sự bận tâm của hắn. Nếu là người đàn bà ngoan cố nào khác, hắn nhất định đã hủy diệt không chần chừ.
- Này, gõ cửa đi, còn chờ gì nữa?
Tần Tử Kỳ ngồi trong xe thấy hắn đứng thẩn thờ liền nhắc nhỡ. Đi làm hòa với phụ nữ là chuyện không nên chần chừ.
Lục Vỹ Thần nhân chuông cửa hai lần rồi tiếp tục chờ đợi.
Diệp Vân và Hà Tiết Âu đang ở trong nhà xem ti vi, đắp mặt nạ dưỡng nhan, bên ngoài truyền vào tiếng chuông vang.
- Giờ này còn ai đến tìm vậy?
- Hừm… ra mới biết được.
- Vậy thì ra xem thử đi.
- Được, cậu ở đây tôi đi xem thử.
Diệp Vân khoác vội chiếc áo mỏng ra ngoài. Ngoài đường trời thật tối, cô căn bản chỉ thấy được bóng người cao cao mặc âu phục, không thể nhận định là ai. Càng đi đến gần cửa, cảm giác không an toàn càng lớn.
- Xin hỏi anh tìm ai?
Nghe tiếng nói của Diệp Vân, Lục Vỹ Thần chậm rãi quay người lại. Hắn nhìn cô, cô nhìn hắn, run rẫy không nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-mot-cap-cuc-pham-yeu-nghiet/1508869/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.